Ta Là Đại Pháp Sư (26->30)

Ta Là Đại Pháp Sư
 

Phi Lộ
 


Chương 26.>.30
 

Chương 26 Khuynh tình 

Gọi là "Nước mắt Tinh linh " là bởi nó do tinh hoa năng lượng của tinh linh môn kết tinh thành,tinh linh tộc từ vạn năm nay cũng chỉ tạo ra được ba khối,tự nhiên trân quý vô bì,không chỉ uẩn chứa tinh linh năng lượng còn có công dụng khiến ma pháp sư ma lực tăng gấp đôi,là vô thượng chí bảo của tinh linh tộc. 

Á Dạ nói “Vài nghìn năm trước,một tinh linh vương không biết tự lượng sức tới ma giới khiêu chiến phụ vương ta,kết quả "Nước mắt Tinh linh " trên người rơi vào tay phụ vương,sau đó phụ vương ban cho ta.Bệ hạ,ngươi chắc cũng hiểu rõ giá trị của nó đủ bồi thường món nợ cho ngươi chứ?” 

Ác Đặc cười khổ nói “Công chúa,ngươi cũng biết rõ quân đội ta rồi,nếu bị tinh linh tộc biết bảo bối này trong tay ta,sợ rằng Ba Bố Ni Tạp không còn có một ngày bình yên. 

Á Dạ bộ dạng “Ngươi biết thế là tốt”, "Nước mắt Tinh linh " từ trong tay bay về phía Ác Đặc quốc vương, Ác Đặc quốc vương vội vàng trái tránh phải né,không dám tiếp nhân bảo bối trân quý cùng phiên phức vô bì ấy. 

Cuối cùng,Ác Đặc quốc vương khóc cười không được nói “được rồi được rồi,công chúa người mau thu hồi bảo bối lại đi,chuyện vương cung không tính đến nữa,chỉ cần Ngô Lai có thể mang 'Thủy Tinh Chi Tâm' về là đủ.” 

Á Dạ khuôn mặt đắc ý thu hồi "Tinh linh đích nhãn lệ",cười ngọt ngào nhìn ta nói “Chủ nhân,mọi chuyện người quyết định.” 

Nhìn khuôn mặt như trái khổ qua của Ác Đặc quốc vương,ta trong lòng sảng khoải,đứng dậy nói “được rồi,bọn ta vừa từ ma giới tới,cũng đã mệt rồi cần phải nghỉ ngơi.Bệ hạ,phòng của ta không thay đổi chứ?” 

Nhìn Ác Đặc gật đầu,ta nói tiếp “Vậy xin giúp ta an bài chỗ ở cho Á Dạ,Hạ Nông cùng đám long kỵ binh,Vũ Y nàng trở về 'Diệt Quang Giới' đi.” 

Vũ Y ứng thanh “Rõ”,bạch mang lóe lên hóa thành quang cầu thánh khiết nhập vào trong 'Diệt Quang Giới',ta cười sảng khoái,đột nhiên ôm Lị Vi Nhã vào long,rồi biến mất. 

Á Dạ lắc đầu cười nói “vị chủ nhân háo sắc này,Nông muội muội,chúng ta cũng đi nghỉ ngơi.” 

Hạ Nông bộ dạng lạnh lùng như lúc trước,không nói chuyển người theo Á Dạ li khai,nhưng hàn ý dầy đặc vẫn lưu lại trong tim Áo Lệ Na chư nhân. 

Ác Đặc quốc vương thần tình trở nên trịnh trọng nói “quả lợi hại,Ngô Lai tiểu tử lại có thể có thuộc hạ lợi hại như vậy,Á Dạ công chúa cùng 'Thần Quang Thiên Sử' không cần phải nói,ngay cả vị băng sơn mĩ nữ kia sợ trên thánh ma đại lục không có ai đáng là đối thủ.Tiểu tử này,thực khiến người khác đố kị a.” 

Hai vị công chúa nhìn nhau,đều thấy trong mắt đối phương có chút thần thái dị dạng. 

Ta dùng "Không gian chuyển di" ma pháp mang Lị Vi Nhã trở về phòng,nhẹ nhàng đặt nàng ta lên giường. 

Lị Vi Nhã không nói gì đôi mắt nhìn ta,trong đôi mắt ẩn chứa thâm tình,u oán cùng lửa ghen tuông,nhìn thấy thế trái tim ta không khỏi lặng đi,cảm giác ngọt ngào cùng có chút sợ hãi,những đau khổ khi xưa nàng gây cho ta biến mất khỏi kí ức. 

Lị Vi Nhã u oán nói “Lai,ngươi không còn muốn tiểu nhã nữa sao?Vũ Y,Á Dạ bọn họ nhan sắc đều khuynh sắc khuynh thành,thân phận lại cao quý,là trợ thủ tốt của ngươi,còn ta thì....... 

Ta tới gần ôm chặt nàng nói “Tiểu nhã,nàng sao lại nghĩ như vậy?Không muốn đại mĩ nữ như nàng?trừ phi đầu ta có vấn đề.Tiểu nhã,những ngày lưu lạc tại ma giới,người khiến ta lo lắng nhất là nàng,tiểu dạ,Vũ Y,Nông nhi đích thực thập phần xuất sắc là giấc mộng của mọi nam nhân,nhưng trong lòng ta,nàng mới là bảo bối quan trọng nhất.” 

Lị Vi Nhã hai mắt ướt ướt,nàng ôm chặt ta,khuôn mặt dựa vào ngực ta nức nở nói “ngươi tệ lắm,toàn nói những lời tốt đẹp để lừa người ta.” 

Đã xong. 

Ta ôn nhu đặt nàng xuống giường,Lị Vi Nhã tự nhiên biết ta định làm gì,nhưng dù vô cùng xấu hổ cũng tuyệt không có chút phản kháng,ngầm ưng thuận động tác của ta với nàng. 

Nhận được sự ngầm ưng thuận của nàng,sắc tâm ta tự nhiên đại tăng,cùng với động tác hai tay,y phục trên người nàng từng kiện từng kiện được cởi ra,cuối cùng thân thể ngọc ngà xuất hiện trong mắt ta,làn da trắng trẻo ửng hồng khiến người khác như say,vô cùng dụ hoặc. 

Trải qua tình ái triền miên cùng Á Dạ,Vũ Y,Hạ Nông tam nữ,ta đối với nữ nhân đã không còn vô tri như lần đầu,song thủ ta tại những chỗ mẫn cảm trên người Lị Vi Nhã khêu gợi,ánh mắt nhìn thẳng khuôn mặt hồng rực xấu hổ của nàng,chăm chú ngắm nhìn biểu tình dụ người của nàng. 

Lị Vi Nhã trái tim đã trao cho ta nhanh chóng bị ta gợi dậy lửa tình,thân thể bắt đầu uốn éo,đôi môi hồng bắt đầu phát ra âm thành rên rỉ mê người. 

Ta đắc ý cười,thoát ý phục,đè lên thân hình mềm mại đầy tính đàn hồi,lợi dụng nhục thể toàn diện tiếp xúc,tiếp tục kích thích tình dục nàng ta. 

Lị Vi Nhã toàn thân ửng hồng như một đóa hoa,tiếng rên rỉ không ngớt,toàn bộ tâm linh cùng nhục thể triệt để mở rộng với ta. 

Ta không chút do dự,tiến vào vị tuyệt sắc mĩ nữ đầu tiên ta gặp tại thánh ma đại lục 

Sau cơn đau ban đầu,tiếng rên rỉ Lị Vi Nhã biến thành tiếng kêu thảm,tứ chi như bạch tuộc bám chặt,kêu gào kiệt lực nghênh đón sự xâm phạm của ta. 

Lúc này,nàng ta lộ ra nét mĩ lệ kiều diễm,tựa như nữ thần. 

Tâm tình ta thoải mái,toàn tâm tham gia trận chiến ngọt ngào này. 

Lị Vi Nhã tiểu ny tử này sao có thể là đối thủ của ta,rất nhanh chóng bại trận,đôi mắt trợn trừng gào thảm không ngớt,thân hình mềm oặt ngả xuống giường,tứ chi như ngọc giương ra,tựa như một con đại xà mĩ lệ. 

Ta thỏa mãn hít một hơi dài,giờ tay lau mồ hôi trên mặt nàng,cũng thuận tay néo nhũ phong nàng ta vài cái,rồi mặc quần áo xuống giường, 

Nửa đêm,trên trời đầy sao,ta đẩy cửa,nhìn thấy hai long kỵ binh đứng ngoài cửa bảo vệ,vừa nhìn thấy ta liền hành lễ nói “Thuộc hạ tham kiến đội trưởng.” 

Ta biết trong trái tim một người quân nhân bọn họ chỉ biết trung thành cùng cống hiến của,kể cả ta có ra lệnh cho bọn họ rời đi,bọn họ vẫn ẩn trong bóng tối bảo vệ ta,ta không khỏi cảm động,vỗ lưng họ nói “Cám ơn các người,huynh đệ của ta.” 

Ta nhìn thấy trong ánh mắt hai chiến binh ma tộc kiên cường cứng rắn này xuất hiện điểm lệ quang. 

Hắc ám long kỵ binh bộ đội tối tinh nhuệ của ma giới từ nay về sau vĩnh viễn phục tùng mệnh lệnh của mình ta,ngay cả Lộ Tây Pháp cũng vô pháp chỉ huy bọn họ,chỉ là lúc này ta không nhận ra. 

Ngày thứ hai,bọn ta bắt đầu hành trình tới băng tuyết vương quốc tham gia "Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội",Áo Lệ Na,Phi Âu Á hai vị công chúa cùng Mạt Khắc cũng đi cùng,cũng bởi Phi Âu Á công chúa cùng Mạt Khắc là đại biểu của Lôi Nhân công quốc tham gia đại hội. 

Đương nhiên,bọn họ đối với chức quán quân cũng không có hi vọng gì nhiều. 

Chương 27 Băng tuyết Thánh nữ 

“Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội” là truyền thống của thánh ma đại lục từ vài nghìn năm qua,cứ mỗi hai mười năm tổ chức một lần,lần lượt các quốc gia tổ chức.Các quốc gia cùng chủng tộc trên đại lục đều phái đến chiến sĩ cùng ma pháp sự kiệt xuất tham dự,tặng phẩm của quán quân do quốc gia cử hành cung cấp, "Thủy tinh chi tâm" chính là kì trân của băng tuyết vương quốc. 

Đại hội chia ra "Vũ đấu" cùng "Ma pháp" hai hạng mục,Ác Đặc quốc vương biết Hạ Nông có võ công kinh người liền đeo bám làm phiền ta,khiến ta không thể không đáp ứng để Hạ Nông làm đại biểu của Ba Bố Ni Tạp tham gia. 

Lão xú hồ ly này,sau khi chết nhất định đến địa ngục làm đôi huynh đệ xú khí tương đầu với Lộ Tây Pháp . 

Băng tuyết vương quốc nằm ở cực bắc của thánh ma đại lục,khí hậu lạnh lẽo,hai phần ba diện tích bị băng tuyết bao phủ,trong bốn quốc gia nhân loại là quốc gia ít người nhất.Nhưng ngươi dân sinh ra tại băng tuyết vương quốc bẩm sinh đã có năng lực thủy hệ ma pháp,trên đại lục trong bẩy vị đại ma pháp sư có duy nhất một nữ nhân là "Băng tuyết thánh nữ" Băng Thanh Ảnh là pháp sư đứng đầu vương quốc,nghe nói mới hơn hai mười tuổi đầu,là thiên tài ma pháp tối kiệt xuất của thánh ma đại lục(ta là ngoại lệ),hơn nữa còn cùng với bọn Lị Vi Nhã nằm trong thập đại mĩ nhân của thánh ma đại lục. 

Bọn ta tiến vào biên giới của băng tuyết vương quốc,càng đi nhiệt độ càng xuống thấp,tuy nhiên cảnh vật núi băng ngàn dặm,tuyết rơi khiến bọn ta quên đi khí hậu giá lạnh,đoàn người tập trung hân thưởng cảnh trí xung quanh. 

Sắc trời tối dần,bọn ta dọn sạch mặt tuyết tạo thành một hố lớn,phủ ngoài bằng tầm bạt bắt đầu cắm trại. 

Á Dạ như chốn không người nép vào lòng ta nói “Thiếp lần đầu tiên nhìn cảnh tuyết rơi,đẹp thật,ở ma giới không hề có tuyết,đúng rồi,phụ vương từng nói qua băng tuyết vương quốc ngoại trừ nhân loại ra còn có rất nhiều tinh linh cư ngụ,không biết có thể nhìn thấy tinh linh không.” 

Ta cũng chưa từng nhìn qua tinh linh,không biết nói gì,Lị Vi Nhã dịch gần lại lại cười nhẹ nói “Tinh linh có thể coi là “người đại diện cho cái đẹp”,bất luận là nam tính hay nữ tính đều thập phần mĩ lệ,hơn nữa tinh linh pháp lực cao cường còn có thể biến thành hình dáng người,tinh linh tộc tại tại băng tuyết vương quốc địa vị rất cao,lần này bọn ta nhất định gặp được,hoặc giả còn giao thủ trong đại hội.” 

Ta nghe thấy thế liền cảm thấy hứng thú với đám tinh linh,hỏi tiếp “Tinh linh rất lợi hại sao?” 

Từ khi chân chính trở thành nữ nhân của ta,Lị Vi Nhã tính tình đại biến,tính khí hẹp hòi lúc trước biến mất,trước mặt ta kiều mị ôn nhu,tình cảm với Á Dạ chư nữ cực tốt,không lạ trước đây Vưu Lợi Tư lão đầu nói Lị vi nhã thuộc loại khó động tâm,nhưng nếu yêu ai thì nước cạn đá mòn cũng không hay đổi,nhưng ta lại không toàn tâm đối đáp tình cảm của nàng,bây giớ nàng ta toàn tâm toàn ý với ta lại khiến ta thầm cảm thấy xấu hổ. 

Nghe câu hỏi của ta,Lị Vi Nhã cũng như Á Dạ xà vào lòng ta ôn nhu nói “Tinh linh đương nhiên rất lợi hại,bọn họ sinh ra đã có năng lực nguyên tố ma pháp, băng tuyết vương quốc đại đa số là thủy tinh linh,chuyên về thủy hệ ma pháp,cũng nhờ sự giúp đỡ của bọn họ, băng tuyết vương quốc mới có được thanh thế như ngày nay.” 

Mạt Khắc đứng bên cũng bổ sung nói “Đúng vậy,kỵ sĩ đoàn của băng tuyết vương quốc thực lực chiến đấu rất yếu,nhưng bộ đội do ma pháp sư cùng tinh linh tạo thành lại mạnh nhất trong bốn nước,hơn nữa đều chuyên về thủy hệ ma pháp,giao chiến cùng bọn họ thực sự là cơn ác mộng của kỵ sĩ. 

Lúc này,đột nhiên từ phạm vi phòng thủ bên ngoài của long kỵ binh cùng Lôi Nhân công quốc kỵ sĩ(thuộc hạ của Mạt Khắc,đi theo bảo vệ Phi Âu Á công chúa) âm thanh truyền tới “Là ai,mau đi ra” 

Bọn ta đột nhiên tỉnh lại,Hạ Nông vốn vẫn đứng sau lưng ta lắc người,như thiểm điện phóng tới nơi phát ra âm thanh. 

Chỉ thấy kỵ sĩ của Lôi Nhân công quốc cùng long kỵ binh đang bao vây vài bạch y nhân,kiếm bạt cung giương sát khí đằng đằng,đặc biệt là long kỵ binh,cổ sát khí sâm hàn khiến hàn phong xung quanh như lạnh hơn gấp bội. 

Hạ Nông lăng không bắn tới,một long kỵ binh bẩm báo “Tướng quân,vừa rồi có vài người không rõ thân phận đột nhiên xuất hiện,bọn thuộc hạ đang chuẩn bị bắt giữ bọn chúng.” 

Tức thì,một cổ sát khí lạnh lẽo từ người Hạ Nông phát tán ra,bao bọc lấy bốn bạch y nhân trên mặt mang khăn che, 

Với tu vi chân khí của Hạ Nông cổ chân khí tựa như vật chất,một trong bốn bạch y nhân đột nhiên giơ tay,lập tức sảnh sinh ra một ma pháp kết giới,ngăn cản cổ sát khí sâm hàn. 

Hạ Nông linh giác cảm ứng đối phương ma pháp ba dộng cường đại,trong lòng chiến ý đại tăng,yêu kiều hét một tiếng vung tay phát ra "Phong hỏa Lôi Điện phách",kình khí ù ai đánh thẳng tới người phát ra kết giới. 

Chiêu thức này dựa vào sự chấn động của chân khí sảnh sinh ra phong,hỏa,lôi,điện lực lượng tự nhiên ẩn chứa trong quyền kình,liệt sơn khai thạch không gì cản nổi. 

Bạch y nhân song thủ đan lại,lam quang lóe lên xuất hiện một thủy quang cầu bao bọc bốn người,quyền đầu Hạ Nông kích trúng quang cầu,lực lượng tự nhiên ẩn chứa trong quyền kình khiến màn nước như mưa bay ra,quyền kình tuy bị hoàn toàn hóa giải,nhưng quyền đầu vẫn xuyên qua quang cầu chạm tới khăn che mặt bạch y nhân. 

Song phương thầm ám kinh,đều biết gặp phải địch thủ,Hạ Nông tay trái ô quang lóe lên,trang sức trên hộ tí trong nháy mắt biến thành hắc sắc khải giáp trên người. 

Khăn che mặt của bạch y nhân rơi xuống,lộ xuất khuôn mặt tuyệt mĩ quốc sắc thiên hương,ẩn chứa khí tức thánh khiết,hai tay chụm lại tạo thành thủ ấn,từ miệng phát ra một tràng chú văn êm tai. 

Long kỵ binh vội chiếm cách vị trí thuận lợi,sẵn sàng chuẩn bị xuất thủ,ba vị bạch y nhân còn lại cũng đồng thời niệm chú văn,nghe thanh âm có thể thấy rõ là ba nữ tử trẻ tuổi. 

Ngay lúc trận chiến sắp sửa phát ra,âm thanh uể oải của ta truyền tới “Tiểu Nông,dừng tay,mời bọn họ lại đây nói chuyện.” 

Sát khí ngưng tụ trên người hạ nông bỗng tức thì biến mất,khuôn mặt lạnh lẽo như băng xuất hiện nụ cười ngọt ngào,ứng lời “Rõ”,khải giáp biến trở lại vật trang sức trên tay,sau đó hướng về phía đám bạch y nhân nói “Chư vi,chủ nhân có lời mời,xin đi theo ta.” 

Bạch y mĩ nhìn thấy biến hóa mãnh liệt của hạ nông,trong lòng không khỏi thầm kinh ngạc,vị băng sơn mĩ nữ kinh người trước mặt này là cao thủ võ thuật lần đầu gặp phải,xem ra vị cao thủ trác tuyệt này đối với “Chủ nhân” trung thành hết mực,vị chủ nhân có thể khiến cho một nữ tử như vậy cam tâm đi theo không biết là thần thánh phương nào? 

Một bạch y nhân níu áo bạch y mĩ nữ,bạch y mĩ nữ cười ra hiệu không vấn đề gì,bốn người theo sau hạ nông hướng tới doanh trại. 

Hạ nông mang bọn họ tới doanh trại,bạch y mĩ nữ nhìn thấy đuốc lửa doanh trại bùng cháy,khuôn mặt tuyệt mĩ có chút biến sắc,nàng nhận ra đấy là địa ngục chi hỏa ở nơi sâu thẳm của ma giới,ngay cả ma pháp sư cao cấp hắc ám hệ sợ cũng không phát ra nổi,lúc này không ngờ lại sử dụng làm lửa trại,cái này thật là ……. 

Ta tò mò nhìn bạch y nữ tử quốc sắc thiên hương,hấp dẫn nhất là khí chất đặc biệt,tựa như là hợp thể của Vũ Y cùng hạ nông,thánh khiết của Vũ Y cùng băng lạnh của hạ nông đều có thể nhìn thấy bóng dáng trên người nàng. 

Ta từ trên người nàng cảm thụ ma pháp khí tức cường đại,mặc dù không bằng ta cùng Vũ Y,nhưng cũng không dưới Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp hai vị đại ma pháp sư,hơn nữa khí tức ôn nhu băng hàn,chính là một pháp sư tinh thông thủy hệ ma pháp. 

Phi Âu Á ngồi cạnh ta “ồ” một tiếng đứng dậy nói “Thanh Ảnh tỉ tỉ,là người sao?” 

Trong đầu ta tức thì xuất hiện một người " băng tuyết thánh nữ " Băng Thanh Ảnh,một trong thất đại ma pháp sư cùng thập đại mĩ nhân của thánh ma đại lục,pháp sư đứng đầu của băng tuyết vương quốc,thể nào mà ma lực cường đại cùng mĩ lệ như vậy. 

Chương 28 Tiểu nữ vương 

Bạch y mĩ nữ nhìn thấy Phi Âu Á thầm kinh ngạc,uyển chuyển hành lễ nói “băng thanh ảnh bái kiến công chúa,sao người lại ở đây?” 

Phi âu á cười nói “Đương nhiên là đến băng tuyết vương quốc của tỉ tham gia 'Chư Tộc Vũ Đấu Ma Pháp Đại Hội',thanh Ảnh tỉ tỉ,người sao cũng đến đây?,lại còn giả vờ thần bí như vậy.” 

Băng thanh ảnh không hồi đáp,bạch y nhân phía sau đột nhiên cởi khăn che mặt,lộ xuất dung nhan tú lệ,khí tức trong sáng thuần khiết,cười nói “là thanh ảnh tỉ tỉ mang ta ra ngoài dạo chơi.Đã lâu không gặp,Phi Âu Á,Áo Lệ Na” 

Hai vị công chúa cao hứng đứng dậy đi tới cạnh thiếu nữ,hưng phấn nói “Bọn ta còn tưởng là ai,hóa ta là Băng Tuyết Nhân nữ vương,tập quán thích đi chơi của ngươi vẫn không thay đổi a.” 

Thiếu nữ thanh tú mĩ lệ ấy không phải người thường,chính là nữ vương hiện tại của băng tuyết vương quốc- -Băng Tuyết Nhân mười bẩy tuổi,cùng trải qua thời tuổi thơ cùng Áo Lệ Na,Phi Âu Á,lần này gặp lại tự nhiên cao hứng. 

Hai bạch y nhân còn lại cũng bỏ che mặt,là hai thị nữ thanh tú. 

Một tiểu nữ vương cùng hai công chúa vui vẻ chuyện trò,Băng Thanh Ảnh tĩnh lặng nhìn những người còn lại, "Đại địa kỵ sĩ" Mạt Khắc cùng "Huyễn chi kiếm sĩ" Lị Vi Nhã đều là người nổi tiếng trên thánh ma đại lục, Băng Thanh Ảnh nhanh chóng nhận ra thân phận bọn họ,ánh mắt cuối cùng hướng về ta đang ôm Hạ Nông cùng Á Dạ. 

Võ công lợi hại của Hạ Nông bản thân nàng ta đã lĩnh giáo,ngay cả thủy hệ cao cấp phòng ngự ma pháp "Thủy hoa thiên luân" cũng không chặn được một quyền,nàng ta cũng cảm thụ được năng lượng hắc ám cường đại khiến người ta khó tin nổi,còn với ta,nàng ta không cảm thấy gì,chỉ thấy như vũ trụ thâm sâu khó lường,mọi cảm giác như rơi vào hư không. 

Mắt nhìn hai tuyệt sắc mĩ nữ đáng sợ nũng nịu dựa vào lòng nam tử,khuôn mặt hạnh phúc mỉm cười,cảm giác quái dị trong lòng Băng Thanh Ảnh càng tăng thêm. 

Ta nhẹ nhàng thả Á Dạ cùng Hạ Nông ra,đứng dậy đi tới trước mặt Băng Thanh Ảnh tự giới thiệu “tại hạ Ngô Lai,là đại biểu của Ba Bố Ni Tạp vương quốc tham gia đại hội lần này,chỉ là một ma pháp sư vô danh,nhưng từ lâu đã nghe đại danh của 'Băng Tuyết Thánh Nữ',hôm nay gặp mặt quả danh bất hư truyền.Vừa rồi đám thuộc hạ thất lễ,mong Băng tiểu thư rộng lượng bỏ qua.” 

Băng tuyết nhân nữ vương nói “Ta không tin cao thủ võ thuật lợi hại như vậy lại là thuộc hạ ngươi,ta lần đầu nhìn thấy người có thể phá được kết giới của Thanh Ảnh tỉ tỉ,ngươi nhất định nói dối rồi.” 

Hạ Nông lạnh giọng nói “ta là thuộc hạ của chủ nhân,ngươi nếu còn dám chế giễu chủ nhân,ta cũng không khách khí. 

Sát khí sâm hàn khiến người Băng Tuyết Nhân run lên,vội vàng nấp sau Băng Thanh Ảnh. 

Băng Thanh Ảnh vỗ lưng an ủi nữ vương,nhìn ta nói “Vừa rồi thất lễ Thanh Ảnh thay nữ vương xin tạ lội với ngài,mong ngài bỏ qua,Băng Tuyết vương quốc hoan nghênh các vị tới tham gia đại hội.” 

Ta vẫy tay,”Địa ngục chi hỏa" hắc sắc tức thì bay vào trong tay ta,cười nói “nếu đã như vậy,bọn ta cũng không cần lập trại nơi này,ta nghĩ pháp sư cùng nữ vương nhất định sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho bọn ta. 

Băng Thanh Ảnh kinh dị nhìn thủ pháp thu hồi "Địa ngục chi hỏa" của ta,Băng Tuyết Nhân nghe vậy lộ mặt giận hờn nói “ngươi còn muốn tốt thế sao,Áo Lệ Na tỉ tỉ là công chúa,tự nhiên đi cùng ta,ngươi chỉ là Ba Bố Ni Tạp đại biểu,tiếp tục ở lại đây đi.” 

Ta lộ khuôn mặt tang thương nói “vậy sao?hóa ra nữ vương của băng tuyết vương quốc lại cao ngạo đến vậy, bọn hạ nhân ta sao lọt vào đôi mắt cao quý ấy được.” 
Ta hiểu rõ một tiểu nữ vương như một bông hoa đẹp trong lồng kính,chưa từng trải sự đời này sao có thể là đối thủ ta? 

Quả nhiên,Băng Tuyết Nhân không biết nói gì,nước mắt trào ra,bộ dạng như sắp khóc òa. 

Băng thanh ảnh hiển nhiên rất yêu quý tiểu nữ vương này,liền trừng mắt nhìn ta,lau nước mắt an ủi Băng tuyết nhân đang thổn thức,nói “Chư vị đều là khách của băng tuyết vương quốc,sao có thể để các vị cắm trại ở bên ngoài,cách đây ba mươi dặm là biệt thự của nữ vương,bọn ta cũng từ đó tới đây. 

Băng tuyết nhân giọng nói có chút nghẹn ngào vang lên “Bọn ta cưỡi thủy linh thú đến đây,chỉ có bốn người,các người lại có bao nhiêu người thế này,hừm,đi bộ đi nhé.” 

Nói xong lườm ta một cái,pha chút mùi vị khiêu khích. 

Ta cười nói “Cái này tự nhiên đâu cần nữ vương lo lắng.” 

Ta ra hiệu cho Hạ Nông, Hạ Nông ngưng khí phát ra một tiếng huýt dài,một lúc sau trên bầu trời tối tăm truyền tới tiếng vỗ cánh,chỉ thấy hơn chục phi long to lớn từ trên không hạ xuống doanh trại. 

Hạ Nông sinh ra đã có năng lực triệu hoán phi long,ngay cả phi long cường hoành tại ma giới còn tuyệt đối tuân lệnh,nói gì đến phi long trên nhân giới. 

Băng thanh ảnh tứ nữ đại kinh,rồng là sinh vật mạnh mẽ nhất trên thánh ma đại lục,bình thường hiếm khi gặp được,bây giờ không ngờ lại ngoan ngoãn đến thuần phục trước mặt Hạ Nông,đám đại biểu Ba Bố Ni Tạp này không biết thần thánh phương nào? 

Ta vỗ nhẹ đầu phi long nói “Các nàng không phải cũng có công cụ giao thông sao? vậy xin thỉnh nữ vương bệ hạ dẫn đường.” 

Băng tuyết nhân khuôn mặt lúc hồng lúc trắng,tức khí dậm chân,chạy ra ngoài doanh trại. 

Băng thanh ảnh u oán thở dài,nhìn ta nói “Ngô lai pháp sư,ngài cũng hơi quá quá,nữ vương từ bé đã được nuông chiều,ngài làm thế với nàng ta,nàng ta chịu sao nổi?Nếu nữ vương có chuyện gì,ta tuyệt nhiên không tha cho ngươi.” 

Ta không khỏi bật cười,không tha cho ta?thêm mười "Băng tuyết thánh nữ" còn không phải “đối thủ” của ta,dựa vào gì uy hiếp ta? 

Vì thế băng thanh ảnh tứ nữ cưỡi thủy linh thú(một loại thủy hệ ma thú,hình dạng giống như tuấn mã,tính tình ôn hòa,chạy rất nhanh) phía trước dẫn đường,bọn ta cưỡi phi long chầm chậm theo sau,hai vị công chúa cùng Mạt Khắc lần đầu cưỡi phi long thập phần hưng phấn,nhìn trái phải vô cùng hứng thú. 

Biệt thự của Băng tuyết nhân nằm trên đỉnh một núi băng,tứ phía thành bảo là tuyết rơi dầy,quỳnh lâu ngọc vũ như chốn thiên giới. 

Phi long hạ xuống đất, đám vệ binh trong biệt thự cảnh giác nắm vũ khí bao vây bọn ta,Băng Thanh Ảnh cưỡi thủy linh thú tới vội giải tán bọn chúng,sau đó an bài chỗ ở cho bọn ta. 

Băng tuyết nhân nữ vương đôi mắt như thủy tinh oán hận nhìn ta,quả là một tiểu nữ nhân tính cách khả ái. 

Trăng lên giữa trời,ánh trăng chẩy tràn trên nền tuyết trắng,phản xạ ngân sắc vô hạn. 

Trên hành lang biệt thự,một nhân ảnh xuất hiện,Băng Thanh Ảnh chậm chậm rảo bước đi tới,khuôn mặt mĩ lệ dưới ánh nguyệt quang càng thanh lệ xuất trần,tựa như tiên tử từ thiên giới. 

Băng Thanh Ảnh nữ tử có trái tim thuần khiết này hôm nay lại không thể an tâm nghỉ ngơi,hình ảnh đại biểu Ba Bố Ni Tạp cổ cổ quái quái cứ xuất hiện trước mắt,không tài nào xua đi khỏi,chỉ đành ra ngoài đi dạo dưới trời tuyết cho khuây khỏa. 

U oán thở dài,Băng Thanh Ảnh mục quang chuyển về ngọn cô phong ngoài biệt thự,một quang cảnh khiến nàng không bao giờ quên xuất hiện trước mắt,trên đỉnh núi tuyết trắng bao phủ,một bóng hình nam tử cường tráng đầy nam tính ngạo nghễ đứng thẳng,sau lưng hai cánh hắc bạch vẫy vẫy,vô cùng quỷ dị cùng uy vũ. 
Bên cạnh nam tử thiên sứ không phải thiên sứ,ác ma không phải ác ma,một ngân sắc cự lang ngạo nghễ dưới trăng.khi chất vương giả phán tán ra xung quanh. 

Chương 29 Ái hận giao gia (Yêu ghét lẫn lộn) 

Nam tử chầm chậm quay người lại,hai người dù khoảng cách rất xa,nhưng ánh mắt của họ gặp nhau,ngưng tụ lại một điểm. 

Ngô Lai ? 

Băng Thanh Ảnh nhìn dung mạo nam tử,trái tim không tự chủ đập mạnh liên hồi,nhưng ánh mắt lại không chút di động. 

Ta cũng không ngờ lại gặp Băng Thanh Ảnh,còn bị nàng ta nhìn thấy bộ dạng này,lúc trước ta bỗng phát sinh cảm xúc nhớ nhà,liền rời khỏi vòng tay lị vi nhã đã ngủ say một mình lên đỉnh núi giải khuây,cảm xúc dâng trào bèn mở thần ma song dực cùng triệu hoán phong hệ thánh thú- - ngân sắc ma lang Đao Tử ra làm bạn. 

Mắt đối mắt với Băng Thanh Ảnh một lúc,ta nở nụ cười tà quái,cánh tay vươn ra,Băng Thanh Ảnh còn chưa kịp ngạc nhiên,dưới chân không gian rạn nứt tạo thành hố đen,không kịp đề phòng rơi xuống,tức thì một khắc sau nàng ta lại xuất hiện trong lòng ta. 

Đấy là ma pháp tên gọi "Thứ nguyên nghịch chuyển",một trong những ma pháp không gian ta sáng tạo ra,tương phản với "Không gian chuyển di" đưa người đi nới khác, "Thứ nguyên nghịch chuyển" lại đưa vật thể từ nơi xa đến người ta, vốn ta sáng tạo để hí lộng bọn á dạ,thường đem bọn họ ném vào lòng mình,hôm nay không ngờ lại dùng trên người Băng Thanh Ảnh. 

Băng Thanh Ảnh từ nhỏ đã khắc khổ tu luyện thủy hệ ma pháp,hai mươi tuổi danh vang khắp thánh ma đại lục,tính tình như nước băng lạnh đạm bạc,lần đầu tiên bị nam nhân ôm vào lòng thế này,đầu óc không khỏi trống rỗng,lặng yên trong lòng ta. 

Ta đương nhiên không bỏ qua cơ hội này,thần ma song dực cuộn lấy người nàng,nhằm chuẩn đôi môi hồng hôn xuống. 

Băng Thanh Ảnh kịch liệt chống cự,nhưng thần ma song dực đã ôm chặt nàng ta,đồng thời ta thi triển tuyệt kĩ ngộ ra trên người đám Á Dạ - - ngự nữ thuật tận tình thi triển trên thân thể phong mãn mềm mại của nàng ta. 

Đến khi bàn tay ta đã đến hai đỉnh núi,Băng Thanh Ảnh không nhịn được định mở mồm hô lên,ta liền nhân cơ hội ngậm chặt cái lưỡi thơm tho của nàng,thi triển kĩ năng điêu luyện thuần thục của mình. 

Dưới công kích mãnh liệt của ta,phản kháng của Băng Thanh Ảnh càng lúc càng yếu ớt,thân hình mềm mại dần nóng bỏng như lửa,ánh mắt kinh khủng phẫn nộ dần chuyển thành mê man,vị "Băng tuyết thánh nữ" này cũng như Á Dạ,vũ y bọn họ đều phải khuất phục trước sự chủ động tấn công của ta. 

Khí tức Băng Thanh Ảnh mát dịu như băng,vô cùng thư thái,nguyên nhân đại khái do tính chất của thủy hệ ma pháp,thân thể càng mềm mại dị thường,điều này ta không cảm thụ được trên người bọn Hạ Nông . 

Đến lúc mãn ý ta rời khỏi đôi môi Băng Thanh Ảnh,thần ma song dực cũng thu về thể nội,sau đó cười tà quái nhìn giai nhân mê man trong lòng. 

Lí trí dần trở về với Băng Thanh Ảnh,nàng ta nhân thức vừa rồi phát sinh ra chuyện gì,vừa kinh hoảng vừa xấu hổ thoát khỏi lòng ta,vô cùng phẫn uất hét lên “Ngươi tên xấu xa,ngươi dám……dám……” 

Nàng ta bay lên không trung niệm chú văn,thủy quang lóng lánh xuất hiện xung quanh người,cũng bởi ta sử dụng ma pháp không cần niệm chú văn,vì thế hoàn toàn không biết nàng ta chuẩn bị dùng loại ma pháp gì,nhưng dựa vào thủy nguyên tố cường đại ngưng tụ cũng đủ biết không phải loại tầm thường,xem ra nàng ta đã bị ta làm cho giận đến phát điên. 

Đao Tử như cơn lốc chắn trước mặt ta, phong hệ thánh thú liền bắt đầu ngưng tụ phong nguyên tố,một long quyển phong xuất hiện xung quanh bọn ta. 

Đôi mắt Băng Thanh Ảnh xuất hiện dị sắc,nhưng vẫn tiếp tục niệm chú văn,cuối cùng chú văn hoàn thành,vung tay hướng về ta giận giữ hét : "' đế vương thủy long ba '." 

Một thanh sắc cự long ngưng tụ từ nước hướng về phía ta lao tới. 

Đao Tử hú lên một tiếng,long quyển phong xung quanh bọn ta biến thành một bức tường vô hình ngăn chặn thủy long,chính là phong hệ phòng ngự ma pháp "Chân không chi bích". 

Thủy long kích trúng Chân không chi bích",thủy hoa tứ phí cuối cùng thủy long biến mất,Băng Thanh Ảnh kinh ngạc nói "Ngân sắc ma lang?" 

Ta vỗ nhẹ đầu Đao Tử, phong hệ thánh thú hung tàn có tiếng này phát ra âm thanh “ư ử” thư thái,bộ dạng như thú nuôi. 

Băng Thanh Ảnh ngây ngốc nhìn,chưa kịp đề phòng ta lại sử ra "Thứ nguyên nghịch chuyển" đem nàng ta vào lòng,sau đó bắt đầu trận tiến công mới. 

Lần này đề kháng của Băng Thanh Ảnh nhanh chóng biến mất như khói bay mây tan,trong lòng ta liền biến thành tiểu nữ nhân nhu tình triền miên,chuyện vừa rồi của ta đã in sâu vào trong trái tin nàng,tình ái cùng oán hận đan xen tự nhiên ta không có chút năng lực đề kháng với ta. 

Đến lúc Băng Thanh Ảnh tỉnh lại,phát hiện hai tay mình đang ôm chặt tên “xấu xa”,tư thế đáng xấu hổ dán chặt trên người hắn. 

Ta dừng lại thú vị nhìn biểu tình biến hóa phong phú của nữ nhân trong lòng,xem ra cùng loại với vũ y,tâm tư trong lòng đều viết trên mặt. 

Ta ấn tay vào trán nàng cười híp mắt nói “Thanh Ảnh,từ hôm nay nàng sẽ là nữ nhân của ta,ta sẽ khiến cho nàng luôn vui vẻ. 

Băng Thanh Ảnh vội vã thoát khỏi lòng ta,thần tình phức tạp nhìn ta rồi vội chạy về biệt thự,ta nhìn theo bóng ảnh mĩ lệ mỉm cười,ta đối với mị lực hiện nay của mình rất tự tin,tin chắc vị "Băng tuyết thánh nữ" này sớm muộn cũng là vật trong tay bổn nhân. 

Sáng sớm ngày thứ hai,ta dậy đã phát hiện Lị Vi Nhã,Á DẠ cùng nữ vương công chúa đã chơi đùa ngoài vườn,ồn ào náo nhiệt,Hạ Nông đứng một bên,trên khuôn mặt lạnh lùng đã xuất hiện nét cười nhàn nhạt. 

Ta vừa tiến vào vườn,một quả cầu tuyết lớn đột nhiên ném tới đầu ta,người xuất thủ không ai khác chính là Băng Tuyết Nhân nữ vương ngây thơ đáng yêu. 

Ta cười nhẹ không tránh,một đạo hồng quang xuất hiện bắn vào tuyết cầu,quả cầu tuyết tức thì tan ra,hồng quang trở lại đứng trên vai ta,một hồng sắc tiểu điểu hấp dẫn đứng trên vai ta rỉa lông rỉa cánh,bộ dạng khả ái 

Vừa nhìn thấy tiểu điểu,Băng Tuyết Nhân tức thì quên mất oán hận với ta,chạy tới trước mặt ta cao hứng nói “a,khả ái quá,đẹp quá,điểu nhi đến đây,đến đây cùng ta nào,ta có thức ăn ngon này.” 

Nói xong bèn lấy từ trong người một miếng đường nhỏ thơm phức mầu như ngọc bích đặt lên tay,đưa tới trước mặt tiểu điểu. 

Đám Á Dạ nhìn thấy nàng ta chơi đùa với hỏa phượng hoàng như một tiểu điểu phổ thông,không khỏi cười thầm. 

Tra tra điểu một hơi nuốt lấy mẩu đường rồi nhẩy lên vai Băng Tuyết Nhân,đột nhiên nói vào tai nàng “tiểu nữ oa,ngươi quả là khả ái a ,cũng có tư cách làm bạn với chủ nhân của ta.” 

Băng Tuyết Nhân không nghĩ Tra Tra Điểu có thể nói được,sợ nhẩy dựng lên,Tra Tra Điểu vung cánh bay lên không trung,xích mang lóe sáng lửa cháy phừng phừng,khôi phục lại nguyên hình hỏa phượng hoàng. 

Thủy linh thú trong thành bảo cảm nhân khí tức hỏa phượng hoàng,bọn chúng liền gục xuống kêu la. 

Chương 30 Ước hội 

Băng Thanh Ảnh xuất hiện trong đình viện,nhìn Tra Tra Điểu mĩ lệ tuyệt luân bay lượn trong không trung,trong lòng thầm kinh,ánh mắt vô thức nhìn về ta. 

Ánh mắt nàng ta thập phần phức tạp,ái hận đan xen,u oán trùng trùng,lại thấy mục quang chào đón của ta,khuôn mặt trong như ngọc tức thì ửng hồng,vội quay đầu chạy đi. 

Phản ứng của nàng ta đương nhiên nằm trong dự liệu của ta,chính là phản ứng của nữ tử mới chớm yêu,xem ra cử động đêm trước đã phá bỏ hàng rào trái tim nàng,nhớ lại cảnh đêm qua,ta không khỏi cười thầm,xem ra ngày ôm mĩ nhân về cũng không còn xa. 

Ta cao giọng nói “tra tra điểu,trở về.” 

Xích mang trên không trung thu lại,tra tra điểu biến thành hình dạng tiểu điểu hạ xuống vai ta. 

Băng tuyết nhân vừa kinh vừa hỉ hô lên “hoả phượng hoàng,hoá ra là hoả phượng hoàng trong truyện thuyết a, quả là tuyệt đẹp,Ngô Lai,hoá ra ngươi cũng là một triệu hoán pháp sư a,có được hoả phượng hoàng đẳng cấp ngươi nhất định cực cao,nhưng sao ta chưa nghe qua ngươi nhỉ?” 

Áo lệ na cười nói “đương nhiên ngươi không nghe nói rồi,hơn hai mươi ngày trước hắn mới nổi tiếng khắp thành Ái Nhĩ Tiên Khắc mà.” 

Nghe những lời này,Băng Tuyết Nhân lời liền thoát khỏi miệng “A,là 'Ái Nhĩ Tiên Khắc Phá Hoại Thần',hoá ra là ngươi.” 

Đấy có lẽ là tối hung danh trên thánh ma đại lục này,chỉ thấy thị nữ cùng đám vệ sĩ biểu tình kinh khủng,ta không khỏi tự cười khổ,quay đầu nhìn thấy trong ánh mắt Băng Thanh Ảnh có chút quái lạ. 

Băng tuyết nhân lại nói “theo truyền thuyết nói, 'Ái Nhĩ Tiên Khắc Phá Hoại Thần' sử ra chung cực lôi hệ cấm chú 'Oanh Lôi' phá huỷ hơn nửa ái nhĩ tiên khắc thành,sao xem ngươi không có ma lực cường đại như vậy nhỉ,hơn nữa ngươi không phải triệu hoán pháp sư sao?” 

Ta cười nói “Ai nói triệu hoán pháp sư không thể cùng là nguyên tố pháp sư?dù sao ái nhĩ tiên khắc thành đích xác là chốn đau thương của ta,nếu không ta cũng không phải nhận cái ác danh ấy,càng không bị cha của Áo Lệ Na uy hiếp lợi dụng tham gia cái đại hội quái quỷ này.” 

Áo Lệ Na liền chen ngang nói “đừng quên ngươi còn phá huỷ một phần ba vương cung.” 

Băng Tuyết Nhân hiển nhiên đối với cái danh hiệu "Ái nhĩ tiên khắc phá hoại thần" vô cùng hứng thú,oán hận ban đầu với ta biến mất,tâm tính nàng ta cuối cùng cũng chỉ là tiểu nữ hài,thuần khiết ngây thơ. 

Còn bốn ngày nữa mới tới "Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội",bọn ta li khai biệt thự tới kinh thành của băng tuyết vương quốc "Hàn thành",đại biểu của lai nhân cáp đặc vương quốc cùng các chủng tộc khác đã tới trước bọn ta,Băng Tuyết Nhân tự mình sai người an bài chỗ ở cho bọn ta,chiêu đãi thập phần nhiệt tình. 

Ta cùng mọi người dùng cơm trưa rồi trở về phòng,vừa mới tiến vào đã pháp hiện ma pháp ba động truyền tới,ta kinh ngạc,tiến vào trong phòng thấy trên bàn là một thủy tinh cầu bên trong sóng nước lăn tăn,thủy hoa bay lượn trong không trung,tạo thành một chủng loại văn tự. 

Ta biết đấy là văn tự của thánh ma đại lục,đáng tiếc là chỉ nhìn mà không hiểu,cũng bởi từ trước đến giờ không có ai dậy ta. 

Vũ Y cùng ta tâm linh tương thông liền truyền âm thanh vào tai ta “chủ nhân,vũ y nhân ra loại văn tự này,để thiếp ra đọc cho chàng.” 

Bạch mang lóe lên,vũ y từ "Diệt quang giới" huyễn hóa ra,tự nhiên nũng nịu xà vào lòng ta,ngẩng mặt lên nhắm mắt,chờ đợi ta sủng ái. 

Ta hôn lên đôi môi ngọt ngào,bàn tay luồn vào trong mái tóc kim sắc óng ả nói “tiểu bảo bối,nhanh đọc cho ta cái đó viết gì.” 

Vũ y tựa đầu vào vai ta nói “đấy là thủy hệ truyền tín ma pháp,muốn người đêm nay tới núi băng cao nhất bên ngoài 'Hàn Thành',kí tên Băng Thanh Ảnh.” 

Băng Thanh Ảnh?ta nhíu mày,nửa đêm canh ba bố ni tạp tìm ta làm gì?mặc dù ta tự tin nàng ta đối với ta nẩy sinh tình ý,nhưng một nữ tử tài trí cực cao,ý chí kiên định như vậy quyết không thể dễ dàng khuất phục ta như vậy,ước hẹn ta ra là có chuyện gì? 

Văn tự do nước tạo thành tan ra,ta nghĩ ngợi một lúc nói “vũ y,nàng theo ta ra đây.” 

Vũ y ngẩng đầu hôn ta rồi trở về trong "Diệt quang giới". 

Cách "Hàn thành" vài dặm về phía tây bắc,một núi băng cao chót vót như thanh trường kiếm giơ thẳng nổi bật trong trời đêm,trên đỉnh núi một bạch y nữ tử như tiên nữ lặng lẽ đứng trên đỉnh núi,mái tóc đen dài chấm lưng tung bay trong gió. 
Nàng ta chính là "Băng tuyết thánh nữ" Băng Thanh Ảnh . 

Đột nhiên,Băng Thanh Ảnh nhìn lên không trung,chỉ thấy một nam tử cao lớn vỗ hắc bạch song dực nhàn hạ bay tới,nàng ta liền hạ quyết tâm nắm chặt quyền đầu. 

Ta hạ xuống trước mặt Băng Thanh Ảnh,thần ma song dực thu vào thể nội,cười nói “Băng đại mĩ nhân nửa đêm canh ba mời tại hạ tới đây,có phải không nhịn được tình cảm đối với ta,đến đây ước hẹn thân mật chăng?” 

Băng Thanh Ảnh tức thì trong lòng giận giữ,nhưng cố gắng cường ép xuống,u oán thở dài nói “Ngô Lai tiên sinh,ngươi phải dùng lời lẽ như vậy kích nộ ta sao?ta không biết ý định của ngươi là gì,ngươi sao cứ dùng tâm tình đó đối với ta ?” 

Ồ,muốn ta hạ bài sao,xem ra ta đã đề cao năng lực đề kháng nàng ta,sớm vậy mà đã không nén nhịn được tình cảm. 

Ta phóng túng ngắm nhìn đôi mắt thanh tú cùng khuôn mặt tuyệt sắc của nàng nói “một đại mĩ nhân thiên hạ hiếm thấy như nàng ta đương nhiên muốn chiếm,để nàng mãi mãi ở bên cạnh ta.” 

Băng Thanh Ảnh đôi mắt đột nhiên xuất hiện lệ quang,nức nở nói “Ngươi còn muốn hí lộng ta đến mức nào?ta không thể chơi trò ái tình du hí cùng ngươi,ngươi hãy tha cho ta đi.” 

Tuyệt sắc nữ tử tài sắc song toàn lại trước mặt ta rơi nước mắt nhận thua,ta biết trong lòng nàng vô cùng sầu khổ cùng hỗn loạn,nhìn bộ dạng đáng thương của nàng,ta không khỏi thấy đau lòng. 

Ta giang tay vuốt tóc nàng,trịnh trọng nói “ta không hề hí lộng nàng,ta thực sự thích nàng,Thanh Ảnh à Thanh Ảnh,mĩ nữ như nàng sao lại có thể đau buồn như vậy,sau này đi cùng ta,ta sẽ đối sử tốt với nàng. 

Băng Thanh Ảnh đôi mắt lộ dị quang,rồi ảm đạm,nói “Ngươi đã có bao nhiêu nữ tử mĩ lệ tuyệt luân như vậy làm bạn,sao có thể chân tâm đối với ta,ta xem ngươi chưa đến hai mươi tuổi,ta đã hai mươi bẩy tuổi rồi,ngươi đừng trêu đùa ta nữa.” 

Ta tiếp tục vuốt ve mái tóc nàng nói “ta thích có mới,nhưng tuyệt không nới cũ,một khi ra đã nhận ai là nữ nhân của mình,ta nguyện dùng sinh mệnh mình bảo hộ,còn về vài tuổi tác,ha ha,bên cạnh ta còn có một thiên sứ tuổi cũng vài vạn năm rồi,vũ y.” 

Vũ y lanh lợi huyễn hóa xuất hiện,đôi cánh trắng bạch trong trời đêm phát ra bạch mang mĩ lệ cao nhã. 

Nhìn hình dạng vũ y,Băng Thanh Ảnh tức thì kinh hãi nói “Ngươi là thiên sứ?”

Đọc thêm truyện hay