Ngọc tiêu kỳ (17)
Ngọc tiêu kỳ
Tiểu long
Chương 17
Tiêu Huệ Lan thấy cậu nhỏ mừng rỡ ra mặt khi nhận ra nàng thì cũng thấy ấm lòng. Trong đời nàng ngoài sư phụ ra người đáng cho nàng quan tâm hơn cả chỉ còn có Ngọc Tiêu Kỳ thôi.
Ngọc Tiêu Kỳ và Tiêu Huệ Lan ra thẳng ngoài sân. Hai người tay trong tay chạy đến bên khúc tường thấp.
Tiêu Huệ Lan vượt tường ra ngoài rồi dẫn Ngọc Tiêu Kỳ ra theo.
Hai người quay trở lại nơi dấu ngựa ở cách đó không xa.
Ngọc Tiêu Kỳ thì hết sức mừng rỡ. Cậu nắm chặt tay Tiêu Huệ Lan mà trong dạ bồi hồi khó tả lên lời.
Tiêu Huệ Lan kéo cậu đi đâu thì Ngọc Tiêu Kỳ chạy theo đến đó. Thậm trí cậu cũng quên mất là bản thân đang trần truồng chẳng có chút y phục nào để che lấy con c*c vẫn còn đang cương cứng.
Tiểu Thúy Loan vừa nhìn thấy hai người thì mừng rỡ vội chạy lại đón.
Thế nhưng nàng thấy cậu nhỏ toàn thân lõa thể, con c*c cứng ngắt thì giật mình kêu lớn:
- Ơ ! Kỳ đệ làm sao thế kia ?
Tiêu Huệ Lan đã dừng lại, còn Ngọc Tiêu Kỳ thì thở hổn hễ vì chạy quá nhanh. Cậu chẳng kịp nói rõ chuyện mình thì Tiêu Huệ Lan đã đáp sẵng:
- Uh ! Kỳ đệ của muội đang đụ vào lồn. người ta chứ còn sao nữa ! Muội chẳng nhìn thấy ư ?
Tiểu Thúy Loan kinh ngạc mà hỏi vậy, nhưng khi Tiêu Huệ Lan và Ngọc Tiêu Kỳ tiến lại gần nàng thì nàng đã nhìn thấy con c*c của Ngọc Tiêu Kỳ còn đang cứng ngắt với cái đầu khấu đỏ bầm dính đầy dịch chất.
Tiểu Thúy Loan ngớ người ra chẳng hiểu ra làm sao cả.
Ngọc Tiêu Kỳ thì nghe tiếng đã nhận ra nữ nhân nọ chính là Tiểu Thúy Loan tỷ tỷ rồi. Cu cậu cũng không khỏi ngạc nhiên vì cậu biết Tiểu Thúy Loan vốn là tỳ nữ của nhị tiểu thơ Hạ Mộng Cầm. Bây giờ Tiểu Thúy Loan ở đây còn Hạ Mộng Cầm thì ở đâu ???
Tiêu Huệ Lan thấy Tiểu Thúy Loan kinh ngạc há mồm, trợn mắt nhìn vào con cặc của cậu nhỏ còn đang cương cứng thì tức khí nói:
- Thật không thể tưởng được. Loan muội có biết không, ở trong kia có một lũ đàn bà trần truồng bu lấy Kỳ đệ mà đ. Thật tức chết đi được.
Tiểu Thúy Loan đã phần nào hiểu ra mọi chuyện. Nàng nghĩ lại cũng thấy tức mình thay cho tiểu thơ Hạ Mộng Cầm của nàng.
Trong lúc tiểu thơ của nàng và nàng chịu không biết bao nhiêu là khổ sở. Thì cái con cặc kia lại chui hết vào cái lòn. này đến cái lồn. khác thì bảo sao nàng không nổi nóng cho được.
Tiêu Huệ Lan nói xong tưởng chỉ cho hả giận. Không ngờ nàng nhìn lại thấy mặt mày Tiểu Thúy Loan tái xám lại vì giận thì không khỏi kinh hãi thầm. Qủa là con người ta yêu càng nhiều thì hận lại càng sâu.
May cho Ngọc Tiêu Kỳ là cậu nhỏ bị mù lòa. Bản thân cậu không thể tự mình làm được chuyện dâm dục kia. Nếu chẳng phải bọn nữ nhân tự nguyện hành sự thì làm sao cậu nhỏ lại có thể đụ được bọn họ.
Tiểu Thúy Loan mặc dù giận lắm nhưng cũng chưa đến nỗi hồ đồ. Nàng ngước nhìn sang Ngọc Tiêu Kỳ thì thấy cậu nhỏ vẫn còn đang trần truồng đứng thở.
Tiêu Huệ Lan nheo mắt cười khẽ, đoạn nói:
- Chúng ta mau rời khỏi đây rồi mọi chuyện sẽ tính sau. Bọn người trong kia biết đâu lại phái người theo truy đuổi thì phiền lắm.
Nàng nói xong không đợi Ngọc Tiêu Kỳ và Tiểu Thúy Loan có ý kiến liền lấy ngựa phi nhanh trở về.
Tiểu Thúy Loan thấy Tiêu Huệ Lan bỏ nàng lại một mình cùng Ngọc Tiêu Kỳ thì hốt hoảng gọi với theo:
- Lan tỷ tỷ ... đợi muội với ...
Nàng nói rồi vội vàng chạy lại nhảy ngay lên ngựa.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy tiếng ngựa hí, gõ móng đồm độp xuống đất thì sợ Tiểu Thúy Loan cũng bỏ cậu mà đi nốt nên hốt hoảng kêu lớn:
- Loan tỷ tỷ ... Loan tỷ tỷ....
Tiểu Thúy Loan thấy cậu nhỏ mặt mày hớt hãi thì không nhịn được cười. Cô nàng vừa nãy tức tối vì việc Tiêu Huệ Lan bỏ đi để nàng phải ở lại gánh lấy cậu nhỏ. Nhưng bây giờ nàng thấy Ngọc Tiêu Kỳ như vậy thì cũng có phần thích thú.
Tiểu Thúy Loan tế ngựa lại bên cậu nhỏ rồi đưa tay nắm lấy tay cậu, hướng dẫn cho Ngọc Tiêu Kỳ nhảy lên ngựa ngồi phía sau nàng.
Hai người một một nam một nữ ngồi chung trên ngựa cứ vậy mà đi.
Ngọc Tiêu Kỳ lần đầu tiên biết cưỡi ngựa là như thế nào nên sợ hãi cứ ôm chặt lấy eo thon của người thiếu nữ.
Tiểu Thúy Loan biết Ngọc Tiêu Kỳ sợ hãi nên để ngựa chạy nước kiệu. Chẳng ngờ Ngọc Tiêu Kỳ ôm nàng chặt quá làm cho con cặc kia đang cứng ngắt cứ đâm vào sau lưng nàng.
Tiểu Thúy Loan thấy nhột nhạt hết cả người. Khuôn mặt nàng thoát cái trở nên đỏ bừng vì xấu hỗ lẫn phấn khích.
Hai người đi mãi rồi cũng về được đến nơi ở trọ của Tiêu Huệ Lan và Tiểu Thúy Loan. Lúc này trời cũng đã chiều, con đường đến nhà trọ vắng hẳn người qua lại.
Chỗ ở này vốn dĩ rất bất tiện trong việc sinh hoạt vì xa hẳn nơi thị tứ. Mua sắm rất khó khăn. Thế nhưng, nơi đây lại rất phù hợp với hoàn cảnh của bọn người Tiêu Huệ Lan, Tiểu Thúy Loan và Ngọc Tiêu Kỳ.
Ba người ở trong căn nhà nhỏ liên tục cả 6 tháng liền. Ngày ngày Tiêu Huệ Lan dùng dược phương bí mật ra sức chữa trị cho đôi mắt của cậu nhỏ.
Cuộc chữa trị làm cho tình cảm của Tiêu Huệ Lan đối với Ngọc Tiêu Kỳ ngày càng thắm thiết. Tiểu Thúy Loan thì ngày ngày nấu cơm, châm nước, phục vụ cho hai người toàn tâm toàn ý để chữa trị bệnh.
Ngọc Tiêu Kỳ nhiều lúc thấy thất vọng quá chừng vì chữa trị đã lâu mà chẳng thấy chút công hiệu gì.
Một điều nữa là suốt ngày cậu kề cận bên người ngọc. Mùi thơm và da thịt nữ nhân khiến con lợn lòng
của cậu lại sục sôi đòi quyền thõa mãn.
Tiêu Huệ Lan thì hết tâm sức nghĩ cách chữa trị cho Ngọc Tiêu Kỳ. Nàng chẳng quan tâm xem hạ thể Ngọc Tiêu Kỳ nhiều khi cứ đội quần lên hoài.
Ngọc Tiêu Kỳ thì nín quá chịu không nổi nữa. Không ngờ trong lúc Tiêu Huệ Lan đang trầm ngâm thất vọng đứng trước một loạt các vị thuốc thì cậu nhỏ đã nhào lại ôm chặt eo nàng.
Tiêu Huệ Lan giật nảy mình khi thấy con c*c cứng ngắt của cậu đè lên phần hạ thể nàng từ phía đằng sau. Hai tay cậu nhỏ đã vươn ra ôm chặt nàng rồi.
Tiêu Huệ Lan bực bội gắt khẽ:
- Thôi nào ! Người ta đang điên đầu đây mà Kỳ đệ còn giỡn nữa.
Ngọc Tiêu Kỳ sống cùng Tiêu Huệ Lan hơn mấy tháng trời biết nàng nọ cũng rất yêu mình nên cậu càng ôm chặt lấy eo thon của mỹ nhân mà thì thầm đòi hỏi chuyện giao hoan.
Tiêu Huệ Lan lắc đầu, gỡ tay Ngọc Tiêu Kỳ ra khẽ nói:
- Kỳ đệ ! Đệ không nên như vậy. Chúng ta cần phải kiên nhẫn tìm cách. Đệ phải để yên cho tỷ suy nghĩ chứ.
Ngọc Tiêu Kỳ yểu sìu ngồi xuống giường, miệng nói:
- Tỷ tỷ nghĩ gì thì nghĩ. Tiểu đệ chán lắm rồi. Đệ chẳng thèm chữa trị gì đâu.
Tiêu Huệ Lan thấy Ngọc Tiêu Kỳ mặt mày buồn bực, tâm trạng chán nản như thế thì tội nghiệp cho cậu. Bản thân nàng cũng đã nghĩ đủ cách mà không thấy tác dụng gì thì lo sợ cho Ngọc Tiêu Kỳ mãi mãi sẽ bị mù.
Nàng nghĩ cậu nhỏ đang thèm được đ. thì bây giờ nàng để cho y ** thì cũng tốt thôi. Biết đâu vì việc này mà Ngọc Tiêu Kỳ vui lên thì bệnh tình sẽ có tiến triển.
Tiêu Huệ Lan nghĩ vậy liền ôm lấy choàng lấy người Ngọc Tiêu Kỳ rồi kéo cậu ngã dài lên giường.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy nàng nọ đã tỏ ra bằng lòng cho cậu ** nàng thì thích thú vội ôm chặt lấy người Tiêu Huệ Lan mà hôn hít say sưa.
Hai người cởi bỏ y phục cho nhau rồi vầy cuộc mây mưa.
Ngọc Tiêu Kỳ đã lâu chưa ái ân cùng Tiêu Huệ Lan nên tâm tình cậu khích động khôn tả. Tuy Ngọc Tiêu Kỳ chẳng nhìn thấy gì nhưng cậu biết mỹ nhân này là người tuyệt diệu nhất trong số các nàng mà cậu từng ái ân.
Không những cơn thể nàng mềm mại, rắn chắc mà phút giao hoan cũng bền bỉ lạ thường. Nàng là người duy nhất mang lại cho cậu tuyệt đỉnh khoái lạc và có thể theo cậu đến đỉnh vu sơn một cách tuyệt vời.
Tiêu Hụê Lan lúc này nằm ngửa ra giường để cho tình quân nằm đè lên mình nàng. Hai tay mỹ nhân quàng ra ôm lấy đầu Ngọc Tiêu Kỳ kéo vào ngực mình.
Đôi môi Ngọc Tiêu Kỳ hôn hít say sưa đôi gò bồng đảo nhô cao kia. Bên dưới hạ thể cậu thì con cặc cứng ngắt đã cạ nhẹ vào lồn. mỹ nhân rồi.
Hai người vừa hôn hít vừa thưởng thức lẫn nhau. Màn dạo đầu kéo dài trong sự ngây ngất tê mê.
Bàn tay Ngọc Tiêu Kỳ như có ma lực sờ nắn trên làn da mịn màn của Tiêu Huệ Lan làm cho nàng nọ run rẩy vì sướng.
Tiêu Huệ Lan đã bắt đầu rên rỉ trong cơn mê đắm. Bàn tay nàng đã đưa xuống bên dưới mà sục nhanh con c*c của Ngọc Tiêu Kỳ.
Hai người quần thảo lẫn nhau độ nửa canh giờ thì Ngọc Tiêu Kỳ bắt đầu đẩy con cặc của cậu vào trong lồn. nàng nọ.
Tiêu Huệ Lan nước dâm đã chảy ra lênh láng, nàng thở hỗn hễ vì nứng khi con c*c kia lọt hẳn vào trong lồn. nàng.
Tiêu Huệ Lan càng lúc càng rên to trong khi con cặc của cậu nhỏ hì hục ra vào trong cái âm phong động ướt át nọ.
Tiêu Huệ Lan sướng quá hai chân quàng lấy hai bên hông cậu nhỏ trong lúc hạ thể nàng liên tục hẩy lên để đón nhận con cặc to bự đang đâm xuống.
Ngọc Tiêu Kỳ sướng quá vì cái lồn. Tiêu Huệ Lan càng lúc càng bóp chặt lấy con cặc cậu. Ngọc Tiêu Kỳ càng đụ càng nhanh. Bất thần cậu cảm thấy một dòng sướng khoái bùng lên rất cao cùng với cảm giác đau nhức không thể tả nơi nhãn cầu.
Ngọc Tiêu Kỳ kêu rú lên trong khoảng khắc. Nước tinh dịch từ đầu cặc phóng ra xối xả vào trong lồn. đang co giật của nàng Tiêu Huệ Lan.
Tiêu Huệ Lan hai mắt nhắm nghiền, toàn thân co giật, nước trong lồn. nàng liên tiếp tuôn ra không gì cản nổi. Cái nút chặn là con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ to lớn là thế mà cũng đã để cho dòng suối khoái lạc kia tràn cả ra ngoài.
Ngọc Tiêu Kỳ ngay phút xuất khí thì thấy hai mắt cậu đau nhức vô cùng. Nhưng khi khí đã xuất xong thì chỉ cảm thấy hai con mắt như đang bị cộm bởi một vật gì. Ngọc Tiêu Kỳ thấy khó chịu liền đưa tay lên dụi mắt.
Con cặc của cậu vẫn còn đang cứng nằm yên trong lồn. mỹ nhân. Thân hình mỹ nhân lúc này chính là cái đệm êm ái cho Ngọc Tiêu Kỳ nằm xuống thật gọn.
Ngọc Tiêu Kỳ dụi mắt một hồi thì chợt phát giác ra những tia sáng lấp ló hết sức lạ lùng. Ban đầu cậu còn kinh ngạc không dám tin nhưng khi cậu chú ý kỹ thì thấy dưới những tia sáng đó là hình ảnh một khuôn mặt mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp đang ở rất gần.
Ngọc Tiêu Kỳ bỡ ngỡ đưa tay ra đụng lấy. Chẳng ngờ cái chàng đ.ng phải là một làn da mịn màn. Cái mũi nhỏ nhắn và cái miệng xinh kia thật sự thật gần.
Tiêu Huệ Lan sau cơn khoái lạc thấy Ngọc Tiêu Kỳ sờ xẩm mặt mình thì tức cười nói:
- Kỳ đệ làm trò gì vậy ! Bộ mặt tỷ tỷ hôm nay bị cái gì sao mà đệ đệ săm soi lâu thế ?
Ngọc Tiêu Kỳ run run ôm lấy khuôn mặt Tiêu Huệ Lan mà hun tới tấp. Cậu vừa hun vừa kêu lên sung sướng.
- Ôi ... ta ... ta ... thật đã nhìn ... thấy ... nàng rồi ...
Tiêu Huệ Lan kinh ngạc ngồi nhổm dậy:
- Đệ nói sao ? Đệ đã nhìn thấy mặt ta ư ?
Ngọc Tiêu Kỳ sung sướng la lớn:
- Đúng rồi! Đệ đã nhìn thấy mặt tỷ. Tỷ đúng thật là tuyệt thế gian nhân trên cõi đời này. Ô hô ... đệ thật không ngờ lại có ngày được trông thấy mặt tỷ. Đúng là đệ ngu ngốc không nhìn thấy cái đẹp mà.
Tiêu Huệ Lan mặt hoa sáng ngời. Nàng không ngờ chuyện đụ nhau lại có thể giúp cho Ngọc Tiêu Kỳ sáng mắt. Mà điều kỳ diệu hơn cả là cậu coi nàng là người xinh đẹp nhất trên đời. Qủa thật cũng không bỏ công nàng lặn lội vất vả tìm thuốc chữa bệnh cho y.
Tiểu Thúy Loan ở đằng sau nhà nghe tiếng reo hò vội vàng chạy lên. Nàng đến nơi thì thấy hai người thân thể lõa lồ đang vừa khóc vừa cười hết sức quái lạ.
Tiểu Thuý Loan kinh ngạc kêu lớn:
- Này ... này ... hai người mau dừng lại ngay .... có chuyện gì thế này ?
Ngọc Tiêu Kỳ quay mặt lại nhìn. Cậu không nhìn thấy Tiểu Thúy Loan như thế nào mà chỉ cảm thấy có một bóng người mặc y phục trắng đang đứng ngay ngoài cửa.
Tiêu Huệ Lan tỉnh trí lại trước vội lao người đến bên Tiểu Thúy Loan kéo nàng lại gần.
Tiêu Huệ Lan la lớn:
- Kỳ đệ ! Đệ nhìn xem cô nương này như thế nào ?
Ngọc Tiêu Kỳ dán mắt vào sát mặt Tiểu Thúy Loan. Cậu thấy nàng nọ khuôn mặt xinh tươi, tóc để hai bên buộc thành hai túm nhìn rất ngộ.
Mặt Tiểu Thúy Loan không thể sánh bằng mặt của Tiêu Huệ Lan nhưng cũng rất ưa nhìn.
Ngọc Tiêu Kỳ lùi lại một chút rồi nheo mắt nhìn Tiểu Thúy Loan cười nói:
- Tỷ tỷ này để hai túm tóc ngộ ghê.
Tiêu Huệ Lan cười khanh khách chỉ vào Tiểu Thúy Loan rồi nói:
- Ha .. ha .. . Loan muội thấy chưa. Y đã nhìn thấy được muội rồi đó. Y còn biết là muội đang buộc tóc hai bên nữa.
Tiểu Thúy Loan thì vừa mừng vừa tức. Cô nàng không ngờ ngày Ngọc Tiêu Kỳ nhìn thấy đầu tiên, nàng lại để cho cậu ta thấy mình xấu xí như vầy.
Nàng nghĩ đến đây vội vàng tất tả chạy trở ra ngoài không dám để cậu nhỏ nhìn nàng thêm nữa.
Tiểu Thúy Loan nghĩ nàng phải ra ngoài trang điểm và trải tóc thật đẹp để rồi mới đến gặp Ngọc Tiêu Kỳ.
Tiêu Huệ Lan thì sau cơn mừng rỡ mới nhớ ra hai người vẫn trần truồng. Mỹ nhân sực nghĩ bây giờ Ngọc Tiêu Kỳ đã sáng mắt lại rồi. Nếu mà để Ngọc Tiêu Kỳ nhìn nàng lõa lồ thì ngượng chết đi được.
Tiêu Huệ Lan nghĩ vậy liền vội vàng ôm lấy y phục chạy sang phòng bên để mặc lại. Nàng bây giờ chẳng dám tự tiện thay đổi y phục trước mặt Ngọc Tiêu Kỳ nữa.