Vòng tay ma nữ (12)
Vòng tay ma nữ
Tap 12
Tôi thử xem nào...
Chàng bập bập điếu thuốc, sắp rít mạnh cho nó sáng rực lên thì Gấu Chanel nhanh tay hơn, tung một chưởng "atémi"
phạt mạnh vào gáy của chàng. Lê Phan ngất đi. Thân hình 1 thước 70 của chàng đổ rầm xuống nệm, điếu thuốc văng
xuống nền nhà.
PHẦN KẾT
Lê Phan tỉnh dậy, thấy đang nằm trong chiếc xe Camry của mình. Gáy sờ vào vẫn còn đau nhói. Nhìn đồng hồ thấy 6
giờ 30 sáng, xe cộ trên đường bắt đầu qua lại. Chiếc xe của chàng có ai lái cho đậu trên con đường nhỏ cạnh
campus.
"May quá ! Mấy con bé không lột truồng mình, trói bỏ ngoài office của ông Dean như lời họ dọa, nếu như mình tìm
cách nhìn mặt họ. Bậy quá! Tại mình bướng bỉnh giờ phút chót nên mới bị đòn", Lê⠬ẩm bẩm. Điệu nầy phải cúp cua
sáng nay, về ngủ trọn ngày cho lại sức. Soát lại quần áo, ví tiền, giấy tờ, chàng thấy không mất một món nào.
Tra chìa khóa vào ổ máy, Lê Phan định đề máy thì chàng bỗng để ý trên nệm ghế bên cạnh có một vật nhỏ. Chàng
cầm lên, ngắm nghía cái kẹp tóc bằng đồi mồi xinh xắn, trên mặt có cẩn hình Chùa Thiên Mụ. Lê kêu lên :
- Hương Giang !
Không hiểu vì đêm qua nàng lãnh nhiệm vụ lái xe đưa chàng trả về chổ cũ, vội vàng nên đánh rơi chiếc kẹp. Hay là
nàng cố tình để nó lại cho chàng một lưu niệm như một lời nhắn nhủ. Lê tần ngần cầm chiếc kẹp đồi mồi có mùi trầm
hương thoang thoảng. Nhớ lại giọng nói dịu dàng như ru, thân hình thon nhỏ , đôi vú gọn vừa tay, con bướm co thắt
tuyệt vời, Lê nhắm mắt cố vẻ ra chân dung nguời thiếu nữ miền Trung mà chàng không hề thấy mặt. Chàng lẩm bẩm:
- Hương Giang ! Anh quyết tìm ra em ! Mình không thể xa nhau như thế này được. Rồi anh sẽ tìm ra em trong số mấy
trăm cô sinh viên Việt Nam trong trường này.
Hết