Dấu gạch nối (6)
Dấu gạch nối
Phượng Vỹ
Phần 6 hết
Thế là Khoa yêu Phương cũng đã gần 4 năm.
Phương bây giờ là sinh viên ngoại ngữ năm chót. Tuy chưa tốt nghiệp nhưng nàng đã được sở ngoại vụ nhận làm thông dịch cho các cuộc họp với nước ngoài. Lương bổng, quà cáp bắt đầu khá, đủ để Khoa nghĩ nhà, dưỡng sức phục vụ “vợ!”
Còn Khoa vẫn lênh đênh trên biển. Chàng quyết định để dành tiền cưới vợ nên chăm đi làm xa hơn và dĩ nhiên là ít gặp Hạnh hơn. Tuy ít gặp, nhưng hễ gặp là họ phát cháy!
Tình yêu đôi lứa của Khoa và Phương, sau 2 năm vất vả với Hạnh, giờ cũng đã được bà công nhận, tuy không vui và vẫn dùng “đồ của con” nhưng ít ra, bà cũng đã đồng ý và hứa sẽ cho “sắp nhỏ” lấy nhau khi con gái bà tốt nghiệp đại học.
Hạnh lúc này mơn mởn hơn xưa vì …. Có tới 3 người phục vụ: chồng, và cha con Khoa!
Ông Sang lúc này thường xuyên về “chăm sóc” gia đình hơn xưa, và dĩ nhiên, ngày càng trẻ ra vì ngày hạn đã gặp mưa!
Ông Phong có lẽ do vợ đòi hỏi nhiều quá nên rất chăm đi xa, ít khi về nhà, tuy nhiên, khi gặp của ngon, vật lạ ở nước ngoài ông vẫn mua cho vợ, lúc thì tự tay trao, lúc thì ông Sang mang về dùm.
Chị Hai của Khoa, Tuy đã đến hàng “băm” nhưng cũng chưa chịu lấy chồng, đôi khi nhìn chị, Khoa thầm hỏi: chẳng lẽ dáng sexy, vú bự, eo thon, chân dài thế kia mà …. nhịn đàn ông được sao ? chịu, không hiểu nổi!!!!
Nhìn lại chặng đường gần 5 năm bên nhau, Khoa thật hãnh diện với… chính mình! Không hãnh diện sao được, giữ một nàng trinh nữ bên cạnh 5 năm trời! Đôi lúc trong cơn sảng khoái, chàng muốn đâm 1 phát cho đã đời, nhưng nghĩ thâ’y tiếc nên đành đi cửa hậu vậy. Còn Phương, nàng gần như đã cho Khoa hết tất cả, từ thể xác đến linh hồn, kỹ thuật làm tình của nàng cũng đã đến hồi siêu đẳng. Nàng có phong cách làm tình nảy lửa của Mẹ, có dáng dấp “trân quý” khi gần đàn ông của Hoà, và phong cách nổi bật nhất đã và đang làm Khoa say mê là biết vâng lời triệt để. Lời Khoa nói là … “thánh” nàng không bao giờ làm trái hay cãi lời, mặt dù, khi đi làm, nàng có cả tá đàn ông theo đuổi, nhưng nàng vẫn một mực chỉ có Khoa.
Ngày Phương ra trường, ông Sang và Khoa đều vô bờ để chúc mừng nàng. Khoa thì dĩ nhiên là phải vô bờ để vui cùng người yêu. Còn ông Sang thì cũng … phải vô bờ vì người “thương” yêu cầu. Riêng ông Phong thì không thấy về.
Từ ngày “chơi” được Hạnh, ông Sang mua hẳn cho mình một ngôi nhà nhỏ, xinh, viện cớ là con gái đã ngoài 30, nó cần đời sống riêng nên ông cho hẳn nó ngôi nhà cũ của gia đình ông, nhưng nguyên do chính là … ông muốn xây tổ ấm để mây mưa cùng Hạnh. Ông không muốn mỗi lần làm tình với Hạnh thì phải đi khách sạn, phải năm lên chỗ cả ngàn người đã nằm, càng không muốn làm tình với Hạnh mà lòng nơm nớp lo Phương sẽ bắt gặp. Thế là họ quyết định xây tổ ấm ở một nơi xa thành phố nhưng đủ tiện nghi, đủ yên tỉnh để tiếng rên của Hạnh vang vọng khắp nhà, đủ an toàn nếu như nứng ngoài vườn thì vẫn làm tình ngay tại chỗ được. Biệt thự này, ông và Hạnh đặt tên là: thiên đàng.
Lần này Khoa lên đất liền sớm nên chàng quyết định ghé nhà thăm chị Hai rồi mới đến gặp Phương. Từ ngày mẹ mất, chị Hai thay bờ vai mẹ, chị chăm sóc, lo lắng cho Khoa từng chút, không khác gì mẹ. Đôi lúc, thấy chị cô đơn Khoa rất xót lòng, nhưng… có lẽ do duyên số, bao chàng trai theo đuổi chị, cứ dần dần ra đi, họ chán cái tính vui vẻ nhưng khéo đuổi của chị, không ai đủ kiên nhẫn làm mềm lòng chị.
Nhà chị Hai lúc nào cũng sạch nên mang lại cho Khoa cái cảm giác trìu mến, sảng khoái. Mở tủ lạnh tìm nước uống, chàng ngạc nhiên khi thấy bia sắp đầy trong tủ lạnh, lục lọi trong đầu vẫn không thể nhớ ra là chị Hai biết uống bia, lắc đầu vài cái như muốn tẩy bỏ trăm câu hỏi trong lòng, lấy 1 chai, tu cho đã rồi lên lầu tìm chị. Vừa lên tới lầu thì …
- a ….a … cưng ơi, em chết mất …. Ôi, ơ …. Á …
Tiếng rên của chị chư búa bổ đầu Khoa, không thể tin vào mắt mình, Khoa dụi mắt mấy cái để nhìn kỹ hơn: người đàn bà trần truồng, tóc xoả dài thướt tha, đứng khom lưng chỏng gọng, hai tay xiết vào thành giường, miệng rên la dâm đãng, chân dạng lớn, mông chổng cao cho một lão xồn xồn đụ thật mạnh từ phía sau tới…. có thể nào đó lại là chị Hai của chàng? người chị mà đối với Khoa từ xưa đến nay vẫn là một trinh nữ trong trắng, không một vết vẫn đục. Người đàn bà trẻ, có cặp chân dài, vòng eo thon và cặp vú lớn, miệng đang rên la theo nhịp nhồi vú của người tình là chị Hai chàng sao ? Không thể tin vào mắt mình, Khoa ngã quỵ, tiếng quỵ ngã không nhỏ, nhưng vì cặp tình nhân đang trong hồi cao điểm nên không ai hay biết gì về sự có mặt của chàng.
Lần mò xuống nhà, mở tủ lạnh lấy thêm chai bia, quay lưng định đi thì chị Hai hốt hoảng gọi: Em đến lâu chưa ?
Theo sau chị là người đàn ông ông mặc áo, dùng khăn lông quấn quanh che của quý. Khoa chết trân khi nhìn thấy ông ta, miệng cứng ngắc không nói nên lời cho đến khi ông ta mở lời với chị Hai:
- Em lên lầu nghĩ ngơi để anh nói chuyện một chút.
Chị Hai lo lắng nhìn hai người rồi lánh mặt.
Khoa muốn xông đến, đập vào mặt ông ta một cú nhưng …. Làm sao được khi người đó là….
- Cậu ngồi đi
Tiếng ra lệnh làm Khoa bừng tĩnh, nhưng chàng vẫn không mở miệng chào hỏi được.
- tôi có làm gì sai với cậu không?
Khoa rắn rỏi gằn giọng:
- Dạ. thưa bác, người đàn bà mà bác mới thoả mản xong là chị ruột của con! Là con gái của bạn thân bác!
Ông Phong chậm rải mỉa mai, nheo mắt:
- Vậy, người đàn bà cung phụng tiền bạc, cho cậu thoả mãn bấy lâu nay là ai ?
- Dạ là ….
- Có phải là vợ của tôi và còn là mẹ vợ tương lai của cậu không ?
Khoa hốt hoảng: Bác đã biết hết cả rồi ?
- Phải, đã biết lâu rồi!
- Vậy Bác với chị Hai con đã …. Bao lâu ?
- Cậu có cần biết rõ thế không ?
- Dạ … không ạ
- Vậy thì giữa chúng ta có còn vấn đề gì không ?
- Dạ…. không ạ
- Từ nay phải tốt với con gái tôi một chút có biết chưa ?
- Dạ ….
- Có muốn lên lầu thăm hỏi và vấn an chị của cậu không ?
- Dạ … con muốn xin bác 1 điều
- cậu nói đi
- Xin bác đối xử tốt với chị hai của con, chị ấy cô đơn lắm
- điều này tôi nghĩ cậu nên xác nhận với chị của cậu đi, nếu tôi đối xử tệ thì cô ấy đã không ở và chờ đợi tôi bấy lâu nay.
Nói xong, Ông Phong thản nhiên quay lưng vào phòng tắm, Khoa mặt nhợt nhạt lên lầu, vừa thấy chị Hai là chàng xả ngay cơn tức:
- Chị bắt đầu với ông ấy hồi nào ?
- 8, 9 năm nay rồi
- Có phải vì ông ta mà chị không chịu lấy chồng
- … phải
- Ông là là người đầu tiên của … chị hả ?
- phải
“ Tại sao phải là chị tôi?” vừa hét chàng vừa chạy ra đường. Tuyết lo sợ chạy theo nhưng không kịp, nàng lo lắng đi vào buồng tắm với ông Phong, thấy Tuyết lo lắng, ông Phong nói: Cưng đừng lo, nó sẽ không nói gì.
- Làm sao mà không nói được ?
- Anh bảo đảm mà …
Vừa nói ông Phong vưà kéo Hạnh vô vòi tắm, ông hồ hỡi tìm môi Tuyết và đê mê mút dì nhiên là không quên dùng tay nắn, bóp, truyền nhiệt cho người tình bé bỏng của mình, ông muốn dâng tất cẢ sức lực mà mình có cho Tuyết. Ông biết, Tuết rất thương ông nên không chịu lấy chồng, do vậy mà 75% thời gian vô đất liền ông dành cho Tuyết. Riêng Tuyết, tuy đứng dưới vòi nước, nhưng nàng vẫn cảm được những giọt mồ hôi đang rỉ trên người và nàng hầu như đã quên hết những chuyện vừa xảy ra …
*
* *
Cuối cùng, chuyện gì đến cũng phải đến: Tôi và Ph. kết hôn.
Trước ngày cưới, Hạnh, tôi và Phương đã cùng nhau trò chuyện. Tôi hứa với Hạnh là từ nay sẽ hết lòng yêu thương Ph.
Phương hứa với Mẹ là sẽ không ghen sảng, tuy nhiên, nàng muốn Mẹ hạn chế chuyện gần gũi tôi, hoặc tuyệt đối không gần nhau là tốt nhất.
Hạnh hứa sẽ cố gắng.
Ngày tân hôn thật là mệt, Phương đẹp như thiên sứ. Dịu dàng, trong trắng thơ ngây. Khi tiệc tàn cũng là lúc hai chúng tôi ngất ngư. Tuy vậy khi về đến nhà thì cả hai đều hứng khởi ôn, hôn nhau.
Khoa mở màn khúc dạo đầu thật lả lướt làm Ph. Ngất ngây, dâm thủy ứa, tràn đầy giường. Ph. Cũng đâu vừa, nàng dùng lưỡi và tay làm tôi nứng tột độ. Đến khi chịu không nổi, Khoa đè nàng ra và đâm mạnh vào lỗ đít nàng. Nàng lắc đầu nguầy ngậy vì “em muốn đêm nay phải đúng nghĩa là … đêm động phòng”
“anh …. mốn để dành thêm … vài tháng nữa” Khoa ghẹo.
Nàng không giận mà trái lại càng nổi dâm hơn, cố ý làm cho Khoa chịu không nổi, phải phá trinh nàng.
Khoa đâu vừa, chàng đứng giậy pha một ly cocktail cho vợ uống, Ph. đang có hứng làm tình, đâu muốn ăn uống chi nhưng “em không uống thì anh không chơi với em đâu” Phương đành chìu chồng, cầm ly cocktail đưa lên môi uống, khi Ph. uống cũng là lúc Khoa mút vú nàng liên tục, nhưng nếu ngưng uống thì Khoa ngưng mà …. hết cocktail cũng …. Ngưng luôn! thế cho nên Phương phải chậm rãi uống, tay không được rời ly nước, miệng rên la, nỉ non, cho đến khi uống hết ly cocktail cũng đúng vữa lúc nàng muốn đi phòng vệ sinh để xả, nhưng Khoa không cho, chàng nói: Anh sẽ dạy em cách tự làm mình sướng cũng như cách tự hạ hoả khi anh không có nhà. Bây giờ em thấy bọng đái đầy lắm phải không ? nhờ đầy nên em tự làm mình sướng bằng cách chơi gối, hoặc tự chà phần tam giác vàng của em lên cu hay chân anh đi” Phương liền làm theo, nàng nằm lên người Khoa, lấy chim chà sát vào hạ bộ chàng, quả nhiên, khi mắc tiểu, nứng rất dễ, và ra cũng rất dễ, không cần ai đâm thọc cả. Sau khi “cà, nhấn” 1 lúc thì nàng rướn và gồng người bắn khí tràn trề. Cách này nàng thấy phê nhưng mệt hơn vì phải dùng sức mình khá nhiều.
Nàng đang muốn phê lần nữa thì Khoa bắt nàng phải đi tiểu, khi nàng tiểu xong thì ….. hứng thú làm tình cũng tiêu tan! Chưa hết, Khoa còn bắt nàng uống 1 ly nước lạnh để nhiệt hạ hoàn toàn.
- Bây giờ thì em biết cách giải quyết khi không có anh ở nhà rồi phải không ?
- Dạ
- nhớ, đừng đi tìm đàn ông khác nha, anh sẽ …. giết em nếu em ngủ với đàn ông khác.
- Anh kỳ, sao lại nghi kỵ em trong đêm tân hôn. Em sẽ mãi mãi là người đàn bà của anh, anh không tin em sao ?
- Tin, nhưng sợ vì em có máu … dâm trong người .
- Xí ….
- Bây giờ em còn muốn …. Không ? Khoa ghẹo vợ
- Ummmm, thôi, để dành cho đêm trăng mật nha ông xã ?
Khoa im lặng ôm vợ vào lòng, lần này, chàng không đi nhẹ như khúc dạo đầu mà bắt đầu đoạn kết, một đoạn kết thật có hậu như trong mơ .
Hết
Phượng Vỹ