Ta Là Đại Pháp Sư (5->9)
Ta Là Đại Pháp Sư
Phi Lộ
Chương 4.>.9
Chương 5:Tra tra điểu
Ta đắc ý cười haha,giải trừ “Phi tường thuật” hạ xuống đất,sau đó cẩn thận đi tới trước mặt hỏa phượng hoàng bị đông cứng trong đại băng hà.
Hỏa phượng hòng thân thể hiển nhiên không còn một đốm lửa nào,hiện ra đám lông vũ mầu hồng,ta không khỏi tưởng tượng lấy đám lông mao này làm thành một chiếc áo lông thú cho Lị Vị Nhã,sau khi nàng mặc,có thể……
Hey heh heh,nam nhân mà.có chút vọng tưởng cũng là đương nhiên.
Ta đang nghĩ lung tung thì đằng sau gáy bị người khác K một cái,tiếp đó truyền ra âm thanh Lâm Tạp “Ngô Lai tiểu tử,ngươi không mau lập khế ước,còn đứng ngây ngốc gì?
Ta lập tức quay đầu,chỉ thấy Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp hai lão gia hỏa,à không,thấy hai vị lão sư đang cầm ma trượng đứng ngay sau ta chứ.
Không lạ sớm nay không thấy họ,hóa ra là chạy tới đây.
Ta cảm thấy một khối lớn mới trong đầu,giơ tay đến trước đầu hỏa phượng hoảng đang bị đóng băng,niệm chú “Chước nhiệt”,từ trong tay ta phát ra một nhiệt lượng ôn hòa,khối băng bên ngoài đầu hỏa phượng hoàng liền tan chẩy.
Tiếp theo ta cắn ngón tay trái vẽ vào tay phải triệu hoán phù,cuối cùng áp tay phải vào đầu phượng hoàng,ngâm nga nói “khế ước thần linh a,phát huy thần lực của người,lệnh khế ước phát sinh hiệu quả”
Cái này cũng tại ta,nếu là Lâm Tạp xuất thủ,chắc sẽ trước tiện niệm đống chú văn rồi mới thi triển.
Ta di chuyển thủ chưởng,ấn một đạo phù quang vào đầu phượng hoàng,một lúc sau hống sắc biến thành kim sắc
Đã xong.
Ta vui mừng khôn xiết, một đạo pháp thuật “Bạo viêm ba động” phát ra,khối băng toàn thân phượng hoàng tức thì bị phá vỡ.
Phượng hoàng kêu lên một tiếng trong trẻo,thân hình to lớn biến nhỏ thành một con anh vũ nhỏ,lanh lợi đậu trên đầu ta.
Ta cao hứng nói “Tốt,từ nay ngươi là triệu hoán thú đi theo ta,ta gọi ngươi…..gọi ngươi là tra tra điểu nhé.”
Ầm,Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp ngã nhào ra đất.
“Hỗn tiểu tử,ngươi không biết hỏa phượng hoàng vô cùng trân quý sao, “tra tra điểu”cái loại tên thô kệch này ngươi cũng nói ra được”
Ta đắc ý nói “Ai bảo ta là chủ nhân,ta nghĩ sao gọi vậy,tra tra điểu,tra tra điểu……”
Lâm Tạp liền vung một quyền khác hướng về ta,chỉ là lần này ta đã chuẩn bị sắn,“Thuấn gian di động” di chuyển ra ngoài trăm mét.
Không ngờ hỏa phượng hoàng tra tra điểu trên đầu ta lại bay thẳng đến trước Lâm Tạp,vung hai cánh biến thành hồng sắc cự điểu dài gần mười mét,trên người hỏa diễm bừng cháy.
Tiếp đó,một âm thanh trong trẻo dễ nghe từ miệng phượng hoàng phát ra “Lão pháp sư,nếu ngươi muốn làm hại chủ nhân ta,ta cũng không khách khí với ngươi”
Ta không ngờ tra tra điểu cũng có thể nói,liền ngây ngốc nhìn
Vưu Lợi Tư nhìn vào tư tưởng ta la mắng “Phượng hoàng là bất tử điểu,là thánh thú tối trân quý nhất,đương nhiên có thể nói,chỉ có loại ngươi chút thường thức cũng không biết mới không rõ giá trị của nó”
Lâm Tạp nói “Tiểu tử,ngươi trước tiên thu hồi nó vào thứ nguyên,chúng ta có chuyện cần nói với ngươi.”
Mỗi triệu hoán pháp sư đều có thể tự tạo ra một thứ nguyên không gian của riêng mình,triệu hoán thú bình thường ở bên trong,đến lúc cần mới tiến hành triệu hoán ra.
Ta lệnh cho tra tra điểu tiến vào thứ nguyên không gian của ta,cuối cùng tĩnh tâm lắng nghe “Giáo huấn”
Lâm Tạp nói “ngươi cũng biết ta là đại hiền giả của Ba Bố Ni Tạp vương quốc,vậy ngươi có biết tại sao ta lại đến đây không?”
Ta không hiểu lắc đầu rồi lại lắc đầu
Lâm Tạp nói “Là vì hỏa phượng hoàng này,Áo Lệ Na công chúa của Ba Bố Ni Tạp vương quốc sinh mệnh bị tử linh pháp sư đẳng cấp cao hạ “Vong hồn huyết chú” gây nguy hiểm đến sinh mạng,dính phải lời nguyền này thọ mệnh chỉ còn hơn trăm ngày,không có trị liệu ma pháp nào có hiệu quả với “Vong hồn huyết chú”,chỉ có máu rồng hoặc máu phượng hoàng mới có thể phá bỏ huyết chú.
Vưu Lợi Tư nói “Lâm Tạp biết nơi phượng hoàng xuất hiện liền tìm ta giúp đỡ,nhưng hỏa phượng hoàng là thánh thú hỏa hệ tối cường,chúng ta không sao lấy máu nó được,quên mất không nghĩ đến tên quái thai ngươi”
Lão nhìn vào mắt ta nói “Cái khiến ta tức giận nhất là chúng ta mất hơn một tháng khổ sở không thu hoạch được gì,không ngờ thành tiện nghi cho loại người xài “hỏa diễm cầu” với phượng hoàng,đúng là đồ ngu mà.”
Ta cười thầm nói “cũng hiểu ra chút ít,hóa ra là hai vị lão sư oán hận đệ tử vì đoạt mất lạc thú chiến đấu cùng hỏa phượng hoàng,quá đơn giản.”
Ta vội vàng vẽ ra lục mang tinh trên không trung hô to “tra tra điểu,mau ra chơi đùa cùng lão sư nào”
Xích mang ẩn chứa hỏa nhiệt liền tập kích,thân ảnh mĩ lệ của hỏa phượng hoàng tra tra điểu từ trong “lục mang triệu hoán trận” bắn ra,kêu lên rồi hướng thẳng về hai vị lão sư.
Hai vị lão sư tức thì tay chân rối loạn trước công kích của tra tra điểu,tức giận nói “Xú tiểu tử,chuyện này chưa kết thúc đâu,ngươi cứ chờ đấy”
Chương 6 :Sâm lâm đích tai nạn
Ta lập tức cười hắc hắc,vẫy tay phóng ra vài đạo “hỏa diễm cầu” khồng lồ lên người tra tra điểu,tra tra điểu tinh thần đại chấn,hỏa diễm bừng bừng bao vây hai vị lão sư.
Ta hô to “Lão sư à,nỗ lực hưởng thụ lạc thú chiến đấu nha”
Sau đó,ta xuất ra “Phi tường thuật” đằng không bay đi,phóng về căn nhà gỗ,sau lưng ta hỏa nhiệt dâng trào,tiếng ầm ầm không dứt
Hai lão gia hỏa ít vận động này,cũng nên khiến họ vận động gân cốt chút chứ.
Ta bay về căn nhà gỗ,chỉ thấy Lị Vị Nha đang luyện kiếm trên mặt đất,mái tóc dài kim sắc huy hoàng lộng lẫy trong ánh sáng dương quang,mỗi nhát kiếm xuất ra tràn đầy mĩ cảm,tựa như nữ thần đang tắm trong ánh dương quang.
Ta tức thì phát sinh cảm giác hoa mắt,tâm niệm chuyển động,từ trong tay phát ra một đạo ánh sáng bẩy sắc lên người Lị Vi Nhã.
Đấy chính là “Thần thánh chi quang” trong thánh quang hệ ma phá,chỉ cần ở trên người chiến sĩ liền gia tăng lực công kích,tốc độ,phòng ngự lên nhiều lần.
Lị Vi Nhã toàn thân phát xuất ánh sáng bẩy mầu,nàng vừa thoáng thấy ta,tức thì thanh kiếm trong tay bốc lửa,chuyển thân cầm kiếm tựa như thiểm điện lao thẳng đến ta.
Ta không ngờ cử chỉ tốt đẹp lại được báo đáp vậy.vội vàng xuất “Thủ hộ chi phong” tạo thành một cơn lốc bên ngoài thân thể bảo vệ.
Lực lượng Lị Vi Nhã đối với “Thủ hộ chi phong” vốn vô phương phá giải,nhưng ta lại tự làm tự chịu tặng “Thần thánh chi quang” cho nàng,làm công kích tăng gấp bội,“Thủ hộ chi phong” chỉ có thể cản chân nàng chứ không ngăn được công kích.
Nhìn khuôn mặt Lị Vi Nhã khí thế trào dâng khóe miệng đắc ý cười nhẹ,ta biết nàng tiến hành báo thù vụ ta nhìn trộm nàng tắm
Humph,quả là nữ nhân hẹp hòi a.
Ngay khi hỏa hệ ma pháp trường kiếm xuyên qua ““Thủ hộ chi phong” định tấn công tam,ta vội xuất“Thủ hộ quang thuẫn” trong thánh quang hệ ma pháp ,trong tay trái tức thì quang mang lóe hiện,ngăn cản hỏa diễm trường kiếm.
Tiếp đó,tay phải ta nắm thành quyền,miệng ngâm to “Đi đi,”Không lôi pháo kích phá”.”
Cùng với tiếng sấm,một quả cầu lôi điện từ quyền đầu của ta nhằm Lị Vi Nhã phóng tới.
Đây là lôi hệ trung cấp ma pháp uy lực cực mạnh,mỗi tội chú văn cũng cực dài,chẳng chờ bạn ê a ngâm xong kẻ thù đã làm thịt bạn rồi”cũng chỉ có mình ta đủ khả năng lập tức phát ra.
Lôi điện cầu đánh thẳng vào thân trường kiếm của Lị Vi Nhã,Lị Vi Nhã hoảng sợ ném ra,trường kiếm rời tay bay ra,trong không trung nổ tan thành từng mảnh.
Lị Vi Nhã yêu kiều từ không trung hạ xuống,bình an hạ xuống đất,thở hổn hển đi đến chỗ ta,tay ngọc véo chặt tai ta nói “Vô lại chết tiệt,dám cả gan hủy kiếm của ta,còn không mau bồi thường.”
Lị Vi Nhã thực ra là một hài tử thập phần cô độc,phụ thân nàng lại giao nàng vào tay “lão đầu Ưu Lợi Tư đáng chết”(chú thích Ưu Lợi Tư :lão già buồn chán)”,chỉ tập trung tinh lực vào học tập ma pháp cùng kiếm thuật,nuôi dưỡng thành tính cách lạnh băng băng,trở thành một băng sơn mĩ nhân.
Sau khi Ngô Lai ta xuất hiện,dù chết cũng bắm chặt quấy rầy không thôi,tinh thần bất khuất như loài gián bị đánh trăm lần vẫn ngọ ngậy,cuối cùng cũng từ từ hóa giải khối hàn băng đó,nàng dù sao cũng mới là một nữ hài mười tám tuổi a.
Ta chính đang cầu xin Lị Vi Nhã tha thứ,trên không trung đột nhiên truyền đến một âm thanh trong trẻo,ngẩng đầu chỉ thấy tra tra điểu đang tung cánh trên không trung bay tới.
Lị Vi Nhã tức thì hoan hỉ nói “A,hỏa phượng hoàng.Ngô Lai,mau chuẩn bị bắt nó lại,chúng ta đã tìm nó từ lâu”
Ta cười nhẹ,hướng về không trung vẫy tay,tra tra điểu tức thì biến nhỏ hạ lên đầu ta,đắc ý nhìn Lị Vi Nhã đang đứng ngây ngốc nhìn.
Ta đắc ý nói “Nó đã là triệu hoán thú của ta,tên gọi là tra tra điểu.”
Ta nhìn tra tra điểu,lông vũ toàn thân bị tổn hại không ít,thần tình mệt mỏi,không khỏi thầm khen hai lão gia hỏa quả không tầm thường,xứng danh hai trong bẩy vị tối cao đai ma pháp sư.
Ta phát từng đạo liệt hỏa về tra tra điểu,phượng hoàng vốn là bất tử điểu,chỉ cần có lửa là sẽ hồi sinh,tra tra điểu tắm trong hỏa diễm tức thì nhanh chóng phục hồi.
Tiếng hét giận giữ của Ưu lợi tư lão đầu từ không trung truyền xuống “Ngô Lai tiểu tử,ngươi chết đi”
Liền thấy nào hỏa cầu,phong đao,băng tiễn và vô số chủng loại công kích ma pháp từ không trung bắn thẳng về phía ta.
Không nghĩ nhiều,ta ôm Lị Vi Nhã vào trong lòng,ngâm lên “Thánh quang linh trận”
Tức thì một quang cầu trong suốt bao phủ lấy ta và Lị Vi Nhã,hỏa cầu và đủ loại từ không trung bắn vào quang cầu không ngừng,nhưng không gây chút thương tổn cho bọn ta.
“Thánh quang linh trận” chính là ma pháp phòng ngự cao nhất trong thánh quang hệ,có thể chống cự lại vô số ma pháp công kích,khuyết điểm lại là tiêu tốn quá nhiều ma lực,nhưng ta đã ăn không biết bao nhiêu “Linh huyễn dị quả”----khoai tây,chút ma lực hao tổn đó ta cũng chẳng thèm tính toán.
Tra tra điểu vừa khôi phục tinh thần định vung cánh tấn công,liền bị ta ngăn lại,thu nó vào thứ nguyên không gian của ta.
Đợt công kích đầu tiên kết thúc,Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp đứng trên không trung,râu tóc cháy sém,hiển nhiên chính là kiệt tác của tra tra điểu.
Ta giải trừ “Thánh quang linh trận”cười hi hi nói “Hai vị lão sư,đã thỏa lòng khát khao chưa vậy?”
Vưu Lợi Tư vốn đã điên cuồng tức giận,giờ lại thấy ta ôm bảo bối nữ nhân nói mát mẻ,nộ hỏa tức thì bùng cháy,hét to “Lị Vi Nhã,ngươi đang làm gì vậy,còn không mau lui ra”
Lị Vi Nhã bị ta ôm trong lòng,khí tức nam tử bao quanh khiến nàng như nín thở,nàng liền mất đi bộ dạng băng lãnh mọi khi,ôn nhu nằm im trong vòng tay ta.
Âm thanh tức giận của Vưu Lợi Tư truyền tới,Lị Vi Nhã liền tỉnh lại,vội vàng đẩy ta ra,đôi mắt đẹp nhìn sâu vào mắt ta,rồi yêu kiều chuyển thân chạy mất.
Trong nhãn thần ấy có e lệ,vui mừng,giận giữ,oán hờn,trăm vị lẫn lộn,khiến tâm hồn ta như bay lên trời.
Ai da,cơn đau trên khuôn mặt ta khiến tâm hồn đang trên chín tầng mây trở về,hóa ra Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp thừa cơ ta không chú ý,liền đi tới thưởng cho ta một vòng đen quanh mắt
Ta hét to phóng loạn xạ “Hỏa diễm cầu” ra,hai lão gia hỏa này cũng không chịu nhận yếu,liền phát ra đủ các loại ma pháp công kích,tức thì trông sâm lâm tiếng ầm ầm nổi lên không dứt,ánh sáng các chủng loại nguyên tố khiến muông thú kêu gào thi nhau xuất hiện
Lịch sử thánh ma đại lục có ghi: đại lục vào năm ba trăm bẩy bẩy,”đào chi sâm lâm” rậm rạp nhất đại lục bị tàn phá dữ dội, cuộc tranh đấu của ba ma pháp sư khiến nó đến hơn ba mươi năm sau cũng không thể hồi phục
Chương 7 :Nhất nộ vi hồng nhan
Tại Ba Bố Ni Tạp vương quốc,trên con đường đến “Ái Nhĩ Tiên Khắc”,xuất hiện hai người một nam một nữ
Nam khoảng hơn hai mươi tuổi,mang trên người ma pháp bào,khuôn mặt anh tuấn có chút khí khái tinh ranh,chẳng có chút trầm ổn của một pháp sư.
Nữ nhân lại là một tuyệt sắc mĩ nữ hiếm thấy,mái tóc dài kim sắc như ánh dương quang sau lưng,à trên thân thể kiều diễm là ngân sắc khải giáp ,sau lưng mang trường kiếm,phong thái thùy mị khoáng đạt,đích thị phong thái một kiếm sĩ.
Không sai,chính là bổn nhân cùng Lị Vi Nhã.
Sau trận hỗn chiến loạn xạ ở trong sâm lâm,hai lão gia hỏa tiễn ta cùng Lị Vi Nhã tới “Ái nhĩ tiên khắc” để dùng máu phượng hoàng cứu Áo Lệ Na công chúa,còn bọn họ toàn tâm nghiên cứu phương pháp tống cổ ta về thế giới cũ.
Ta không thèm nghĩ họ có thực vậy không,chỉ cần có Lị Vi Nhã đại mĩ nữ làm bạn đồng hành,bảo ta đi tới địa ngục,ta cũng đi.
Sau lần ôm hôm đó,Lị Vi Nhã thái độ với ta đã hoàn toàn thay đổi,mặc dù không nói ra,nhưng lại thường nhìn ta bằng ánh mắt lạ kì,mỗi kì ánh mắt ta bắt gặp ánh mắt nàng liền khiến nàng đỏ mặt cúi đầu,phong thái đặc biệt dụ hoặc người.
Chỉ là,mỗi khi ta muốn tiến tới hành động,tức thì nắm đấm thơm tho ấy lại tiến hành giáo huấn.
Ai,cách mệnh chưa thành công,đồng chí phải nỗ lực
Lị Vi Nhã vốn đã cùng phụ thân tới “Ái nhĩ tiên khắc”,với đường lối rất quen thuộc,sau khi tiến vào thành phố liền hướng thẳng tới vương cung.
Ta nắm bàn tay thanh tú của nàng nói “Tiểu nhã,chúng ta tìm quán ăn ăn trước rồi mới đi tới hoàng cung không tốt hơn sao?,tiến vào hoàng cung đâu biết phát sinh ra chuyện gì”
Ta từ khi đến thánh ma đại lục,rất hứng thú với thực phẩm nơi đây,tuy không còn được ăn khoai tây,nhưng cũng có nhiều chủng loại thực phẩm ta chưa thấy bao giờ,phần lớn đều ngon tuyệt,chỉ nghĩ thôi nước miếng đã chẩy ra.
Lị Vi Nhã chưa từng nghe ta gọi “Tiểu Nhã”,liền trợn mắt nhìn ta,bẩy phần chán nản ba phần tức giận nói “Đồ vô lại ngươi,thực không biết phép tắc gì cả
Chẳng hiểu tại sao,nàng toàn gọi ta là “Vô lại”,chính là không có chút phép tắc gì cả,song thân đại nhân ban cho ta tên gọi này mà.Ai,vô lại thì vô lại,cứ làm “đôi mắt đẹp” thấy cao hứng là tốt rồi.
Chúng ta tiến vào quán ăn,sắc đẹp khuynh thành của Lị Vi Nhã tức thì hấp dẫn vô số đạo mục quang,nàng liền cau mày,thân thể kiều diễm tức thì phát tán ra từng đạo hàn khí,nhãn quang đám thực khách tức khắc dời đi chỗ khác.
Trong đám người này ta chú ý nhất là một thanh niên nam tử hơn ta bẩy tám tuổi,thân hình cao to khôi ngô,thân mang bạch sắc kị sĩ khải giáp,mang theo một đại kiếm cùng thuẫn bài,khóe miệng cười nhẹ nhìn Lị Vi Nhã.
Ta liền cảm thấy không thoải mái,chính lúc đang định giáo huấn gã gia hỏa này,lại nghe Lị Vi Nhã “Ô” một tiếng,bỏ rơi ta đi thẳng đến nam tử kia.
Một cổ sát khí không tự chủ phát ra từ thân thể ta,ta khẩn trương nhìn tên gia hỏa kia,hận không nướng hắn như nướng gà,kế tiếp băm nhỏ thành từng miếng,cuối cùng…..
Diễn tả cụ thể thì hơi quá tàn nhẫn,tóm tắt thôi vậy.
Lị Vi Nhã đi tới trước mặt nam tử nói “Mạt Khắc,sao ngươi lại ở đây”
Tên gia hỏa- - - Mạt Khắc lại còn hứng thú nhìn ánh mắt giận giữ của ta nói “Ta đến đây tự nhiên là có việc,kì quái lãnh nhược băng sương “huyễn chi kiếm sĩ” Lị Vi Nhã sao lại cùng một nam nhân xuất hiện?”
Lị Vi Nhã quay đầu nhìn vào mắt ta,tức thì trên má phấn xuất hiện mầu hồng nhạt, cực kì mĩ lệ a.
Mạt Khắc vô cùng kinh ngạc lại có chút kì quái hỏi “Ai da,ngươi mà cũng biết đỏ mặt,nói mau ngươi đang che dấu chuyện gì?”
Ta nhìn Lị Vi Nhã cùng hắn cười nói,tức thì ngọn lửa ghen tuông trong lòng điên cuồng thiêu đốt,dù ta trước mặt nàng mồm miệng trơn nhẵn,thực ra ta đã bị nàng hấp dẫn,thực sự đã thích nàng rồi.
Ma lực như thủy triều phát tán ra ngoài cơ thể,bên trong quán ăn các chén rượu liền vỡ tan,đám thực khách tức thì chạy sạch.
Dù ta không cố tình đối phó với Mạt Khắc,nhưng theo sau ánh mắt ta,đại bộ phận khí lưu cuốn tới hắn,Lị Vi Nhã cảm thấy chuyện bất thường,vội vàng hét to “Vô lại,đừng mà….”
Humph,cô ấy lại còn muốn bảo vệ tiểu tử đó nữa.
Đố kị ta liền phồng to,khí lưu toàn thân liền tập trung trên người Mạt Khắc.
Mạt Khắc có chút khẩn trương hướng về Lị Vi Nhã nói “Hắn là học sinh mới của lão sư?”
Lị Vi Nhã gật nhẹ đầu,Mạt Khắc cười dài đại kiếm như thiểm điện cắt tới,khí lưu ma lực tức thì bị siêu cao tốc khí lưu từ thanh kiếm cắt làm đôi,đi qua hai bên người hắn.
Ta chiến ý đại tăng,từ khi chiến đấu cùng tra tra điểu,đến lúc này ta luôn có khái vọng muốn được chiến đấu.
Ta hướng về đám người ngoài nhà hàng hét “Các ngươi chạy mau đi,bằng không hậu quả tự chịu.”Sau đó hai tay ta kết thủ ấn chuẩn bị tấn công.
Lị Vi Nhã đại kinh thất sắc,vừa mới định nói đã bị Mạt Khắc cản lại “Đừng lo,ta không làm hắn bị thương đâu,chỉ muốn xem hắn đã học được bao nhiêu từ lão sư thôi”
Hắn lại không biết Lị Vi Nhã chẳng hề lo lắng cho ta,chỉ là sợ năng lực ma pháp khổng lồ mà ta không thể khống chế,một khi đã phát ra là không thể thu hồi.
Ngón tay đưa ra,mười đạo “Phong tiễn” thanh sắc quang mang từ tay ta bắn thẳng về Mạt Khắc,phá không phóng tới âm thanh phát ra khiến người khác điếc tai.
Mạt Khắc kêu hảo một tiếng,thân thể nhanh nhẹn né “Phong tiễn” từ không trung bắn tới,huy kiếm thẳng tới ta, chính là sự dụng phương thức chiến đấu hữu hiệu nhất với ma pháp sư
Ma pháp sư bởi vì lý do toàn tâm nghiên cứu ma pháp,ít rèn luyện thân thể,thể chất yếu ớt,hơn nữa đám chú văn dài dòng lại cần thời gian,vì thế sợ nhất là công kích gần,rất cần chiến sĩ bên cạnh bảo vệ.
Tuy nhiên,ta lại là ngoại lệ,nhìn Mạt Khắc đang tiến lại gần,ta cười lạnh,bàn tay như đao cắt thẳng tới người hắn.
Chương 8:Ái nhĩ tiên khắc đích phá phôi thần
Phút chốc,không gian như bị xé toặc ra âm thanh sắc nhọn đâm vào ta ,Mạt Khắc cảm thấy vô số đạo phong duệ vô hình vô ảnh nối nhau cắt thẳng tới hắn,tức thì khuôn mặt đại biến.
Hắn nhận ra đây là phong hệ ma pháp “Phi tường chi nhận” có thể vô hình đoạn thạch phân kim,cũng không thể giữ phong độ kỵ sĩ vội lăn ra đất,chỉ thấy phong nhận vô hình sượt qua thân hình,bức tường phía sau liền như đậu hũ bị phanh ra.
Kị sĩ Mạt Khắc quả là không tầm thường,tuy kinh bất loạn,mãnh liệt cắm đại kiếm xuống đất,ngâm nga “sanh mệnh chi nguyên,đại địa a,trương khai nhĩ đích hoài bão…”
Ta nghe thấy chính là địa hệ ma pháp “Lịch phong trùng kích thương” chú văn,đối với kị sĩ sử dụng ma pháp ta mười phần hiếu kì“thường nói,kỵ sĩ rất ít khi dùng ma pháp,đặc biệt là loại ma pháp trung cấp này”,vì thế ta đứng yên chờ hắn ngâm xong chú văn dài lê thê ấy.
Cuối cùng chú văn cũng hoàn thành,trên thân kiếm Mạt Khắc tập trung năng lượng ma pháp cường đại,một tiếng hét to “Lịch phong trùng kích thương”,từ mặt đất liền xuất hiện ra vô số thạch trụ sắc nhọn như mũi thương.
Ta chính là đợi đến lúc này,đến khi mặt đất dưới chân ta bắt đầu chuyển động,ta liền đấm xuống đất,lạnh lùng nói “Mở ra,đại địa.”Địa liệt bạo viêm trùng”.”
Đây chính là ma pháp cao cấp trong địa hệ,tuy nhiên tại thánh ma đại lục trong bẩy đại ma pháp sư cũng chỉ có Vưu Lợi Tư có thể dùng,mặt đất tức thì rung chuyển dữ dội,nham thạch cùng hỏa diễm phát ra,“Lịch Phong trùng kích thương” thạch trụ tức thì bị nung chẩy.
Chiêu này ta không thể khống chế tốt,ma lực phát ra quá lớn,tức thì cả thành Ái Nhĩ Tiên Khắc liền rung chuyển,còn quán ăn liền bị dung nham nuốt chửng.
Dùng “Phiêu phù thuật” ở trên không trung thoát khỏi đại kiếp Mạt Khắc kinh hãi nói “lợi hại quá,”Địa liệt bạo viêm trùng” xuất ra lại không cần niệm chú,ngay cả Vưu Lợi Tư lão sư cũng không làm được.
Lị Vi Nhã ở bên cạnh thở dài nói “Ngươi hiện tại đã rõ tại sao ta phải cản lại chưa?,tên quái thai này ma lực đến phụ thân ta còn không sánh kịp,kiến thức cơ sở lại cực thiếu,không thể khống chế nổi ma lực,thường gây ra kết quả như thế này.
Ta bay lên không trung,nhìn bọn chúng vẫn đang anh anh em em,liền tức đến nổ phổi,chỉ muốn tiếp tục sử dụng ma pháp mãnh liệt bắn ra,Lị Vi Nhã bay về phía ta,khuôn mặt e thẹn dựa vào lòng ta,giọng nói mềm mại như rót vào tai ta “Vô lại,ngươi đừng hiểu nhầm,Mạt Khắc đã theo học phụ thân hơn ma năm ma pháp,cũng giống như anh trai ta,hơn nữa….trong trái tim ta chỉ có mình ngươi,ngươi không hiểu sao?”
Gây ra chuyện lớn thế này,ta cũng thầm kêu khổ không ngừng,chỉ là có thể ôm Lị Vi Nhã vào lòng,lại hiểu rõ tấm chân tình của nàng,dù gây chuyện lớn hơn kể cũng đáng.
Ta ôm mĩ nhân mãn ý hạ xuống đất,chỉ thấy khu vực vài chục mét trước mặt đã hoàn toàn bị phá hủy,nham thạch,ta không khỏi lè lưỡi,cũng hơi quá phô trương a.
Mạt Khắc hạ xuống trước mặt ta,cười nói “Tiểu sư đệ,ngọn lửa ghen tuông của đệ cũng hơi quá đáng sợ đấy,cũng may là Lị Vi Nhã đã chọn đệ,bằng không Ái Nhĩ Tiên Khắc thành này đã gặp đại nạn rồi.
Bất hạnh là câu nói đùa của hắn lại thành sự thực,trở thành sự kiện được ghi lại trong sử sách “Ngày đen tối nhất của Ái Nhĩ Tiên Khắc”
Cũng vì “Địa liệt bạo viêm trùng” của ta uy lực quá lớn,quân đội Ái Nhĩ Tiên Khắc thành tưởng rằng đang bị tấn công,tức thì Kỵ sĩ,kiếm sĩ cùng ma pháp sư rối rít như đám ong kéo đến.
Vừa kéo là ở trong đám ma pháp sư có người là đệ đệ của chủ nhân quán ăn,nhìn quán ăn của ca ca biến thành tro bụi,tức thì nộ hỏa bùng cháy,lại từ đám thực khách chạy ra biết bọn ta chính là đầu sỏ,liền ngâm chú văn phát ra “Hỏa diễm cầu” bắn thẳng về bọn ta.
Công kích của hắn thì chẳng quan trọng,chỉ là những ma pháp sư khác tưởng rằng hắn phát hiện ra địch nhân tấn công tòa thành,tức thì đồng thời thi triển ma pháp công kích,vô số chủng loại ma pháp như châu chấu bắn thẳng về phía ba người.
Phiền phức lớn đây,ta liền phát ra ma pháp phòng ngự thánh quang hệ “Thủ hộ thiên mạc”,mở ra một kết giới bao bọc ba người,công kích ma pháp ào ạt oanh tạc vào kết giới.
Các ma pháp sư cùng lúc công kích,cảnh quan này thật hoành tráng,Lị Vi Nhã có chút kinh hoảng nói “Đây….sao có thể vậy?”
Mạt Khắc lắc đầu cười khổ,ta sử dụng tinh thần lực mở ra “Lục mang triệu hoán trận” giữa không trung,một đạo xích mang bắn ra,tra tra điểu như một khối lửa xuất hiện giữa không trung,từ hai cánh bắn ra vô số hỏa cầu hướng về đám ma pháp sư.
Vì để giải trừ huyết chú cho Áo Lệ Na công chúa,ma pháp sư suốt ngày tìm kiếm hỏa phượng hoàng cùng long tộc trong truyền thuyết,không ngờ giờ lại thấy hỏa phượng hoàng xuất hiện trước mắt,bọn họ tức thì không biết nên làm sao.
Hỏa vũ của tra tra điểu khiến đám ma pháp sư trái né phải tránh,công kích với bọn ta liền giảm sút,ta liền cảm giác áp lực nhẹ xuống.
Lúc này,kỵ sĩ cùng kiếm sĩ bày ra trận thế,từng nhóm nhỏ bắt đầu tiến đánh chúng ta,màn biểu diễn “Để cho mọi người biết ta là ai” của bọn ta giờ thành ra quá đáng sợ----không chỉ chống lại vài chục ma pháp sư liên thủ công kích,còn triệu hồi hỏa phượng hoàng trong truyền thuyết ra,dù bọn ta chỉ có ba người,chúng cũng không dám nghĩ liều.
Nhưng tập đoàn kĩ sĩ môn lại là không thể chống cự được,bên ta kỵ sĩ Mạt Khắc liền vội vàng nâng kiếm,miệng ngâm nga chú văn dài dòng địa hệ ma pháp,Lị Vi Nhã cũng tương tự.
Ta một tay gia trì thêm hai đạo “Thần thánh chi quang” trên người bọn họ,lạnh lùng nói “Đám gia hỏa đáng ghét này,để ta dùng chung cực cấm chú tiễn chúng về nhà dưỡng lão.”
Nói xong,ý niệm ta liền chuyển động,trên không trung tức thì mây đen đầy trời,bốn phía cuồng phong nổi lên,chính là lôi hệ chung cực ma pháp----“Oanh lôi” trước khi triệu hồi.
Uy lực chung cực cấm chú có thể dễ dàng biến mọi thứ cứng rắn thành đậu hũ,Vưu Lợi Tư lão đầu tuy biết chú văn nhưng ma lực có hạn cũng chưa từng dùng qua,ta dù cũng luyện tập cách sử dụng qua,đến hôm này cuối cùng cũng thể hiện rõ uy lực.
Lị Vi Nhã kinh hoảng nói “Đừng,không nên,không nên tổn thương người khác….”
Ta cũng biết thế,nhưng “Oanh Lôi” lại không thể ngừng lại ,từ trên không trung cửu thiên kinh lôi lóe lên phóng xuống,ta vội dùng tinh thần lực di chuyển sang mục tiêu khác.
Vô số thiểm điện bắn xuống,chúng nhân chỉ thấy trước mắt hoa lên,tiếp đó là một tiếng sấm ầm ầm điếc tai.
Ta gia tăng ma lực “Thủ hộ thiên mạc”,để chống cự lại những tảng đá cùng khí lưu bay loạn khắp nơi,Lị Vị Nhã lại mêm mại dựa vào ngực ta,đôi mắt đẹp nhắm lại,Mã Khắc sắc mặt trắng bệch nhìn vào biến đổi kinh người,không dám tin vào mắt mình.
Hơn nửa ngày sau,Ải Nhĩ Tiên Khắc thành cuối cùng cũng an tĩnh lại,nhìn xuống dưới ta không thể không kinh ngạc,bên trong thành hơn nửa số nhà cửa bị nứt vỡ,trên đường bừa bãi những khối nham thạch,ma pháp sư,kỵ sĩ,kiếm sĩ,chiến mã vân vân,cũng may là chỉ bị thương bởi âm thanh,không ai bị “Oanh lôi” trực tiếp đánh trúng mà chết.
May mắn quá may mắn,cũng may mà Lị Vi Nhã sớm đề tỉnh.
Mạt Khắc kinh hãi nói “Trời oi,cái này thực sự do ngươi gây ra sao?,tiểu sư đệ,ngươi thật sự là phá hoại thần a”
Vì thế,sau khi ta quay lại thánh ma đại lục đệ nhất danh hiệu - - -“Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần”.nhanh chóng lan ra khắp đại lục,trong lòng mọi người còn đáng sợ hơn cả quỷ.
Chương 9 :Lão sư đích lễ vật
Lị Vi Nhã dùng loại ánh mắt “ngươi xong rồi” nhìn ta,ta cười khổ hạ xuống,triệu hồi tra tra điểu đứng sau lưng ta,dùng ma lực hòa trộn thanh âm phát ra “Tất cả nghe đây,ta là đệ tử Lâm Tạp đại hiền giả,theo lệnh lão sư mang hỏa phượng hoàng cứu công chúa,lúc trước chỉ là bất đắc dĩ,thực xin lỗi”
Thanh âm ta truyền đến tai mỗi người trong Ái Nhĩ Tiên Khắc thành,đối với những người đang bị thương liền như trong ngày giá rét uống nước lạnh,lạnh đến thấu tâm a :đánh tới đánh lui cũng đều là người phe mình,vết thương của bọn họ cũng đâu đáng gì…….
Một lúc sau,ba người bọn ta được triệu vào vương cung,cũng bởi vương cung khá xa quán ăn,nên không chịu ảnh hưởng lớn,may mắn a,bằng không ta nhất định bị lão đầu Lâm Tạp đập chết.
Đám vệ sĩ trong cùng vừa nhìn thấy bọn ta,vẻ mặt tức thì vô cùng kinh khủng,ẩn ước truyền tới “phá hoại thần”,”Ôn thần” mấy cách xưng hô,xem ra thanh danh ta bị tàn phá đến cực điểm a.
Thảm quá.
Trên đường ta cùng Mạt Khắc chính thức giới thiệu,hóa ra hắn sau khi học với Vưu Lợi Tư lão đầu ba năm ma pháp liền trở thành ma pháp sư cùng kỵ sĩ tiền đồ rộng mở,chỉ chút đó cũng thấy lão đầu tử ấy thực là một minh sư.
Lúc này Mạt Khắc đã là đoàn trưởng “Phong bạo kỵ sĩ đoàn” của Lôi Nhân công quốc xưng là “Đại địa kỵ sĩ” vang danh thánh ma đại lục,hiện tại đang hộ tống Phi Âu Á công chúa của Lôi Nhân công quốc tới thăm Áo Lệ Na công chúa.
Hắn ở trong vương cung thấy buồn chán, ra ngoài cung tới quán để giết thời gian,không ngờ lại trở thành”Ngày đen tối nhất của Ái Nhĩ Tiên Khắc”,trở thành nhân vật lưu danh sử sách.
Chúng ta đến đại điện trong vương cung,chỉ thấy một nam tử cao to khỏe mạnh,uy vũ phi phàm,hai tay chắp sau lưng ngồi trên điện,sau lưng hắn là….
Oa,đại mĩ nữ,hai đại mĩ nữ tuyệt sắc ngồi sau lưng nam tử,đôi mắt ta tức thì bị thu hút,chỉ thấy hai người đều có điểm đặc sắc,cùng Lị Vi Nhã không phân cao thấp đều là đại mĩ nữ.
Tâm lý thích đẹp,con người đều có,ta đương nhiên cũng có phản ứng đó,tin tưởng là các bằng hữu nam nhân chân chính có thể hiểu và ủng hộ.
Chính lúc tâm hồn ta đang tập trung hưởng thụ nét đẹp,từ eo lưng truyền lên một cơn đau kịch liệt,hóa ra là bị Lị Vi Nhã hung ác cấu véo.
Nhìn đôi mắt tràn đầy ghen tuông của Lị Vi Nhã,ta thầm kêu không tốt,vội vã trịnh trọng hướng về trung niên nam tử hành lễ tiết ma pháp sư,nói “Kiến tập pháp sư Ngô Lai” chưa trải qua trắc nghiệp của pháp sư hội tuân lệnh Lâm Tạp lão sư bái kiến bệ hạ.”
Ái Đặc quốc vương thần tình quái dị chăm chú nhìn ta nói “Phải không?Ngươi đã phá hủy hơn nửa Ái Nhĩ Tiên Khắc,làm hơn nửa cận vệ kỵ sĩ cùng ma pháp sư thân mang trọng thương,chính là “phá hoại thần”?”
Không tốt,phải tính toán chút.
Ta liền giả vờ ngốc nghếch “Quốc vương bệ hạ,cái gì là phá hoại thần?,ta không hiểu.”
Ái Đặc quốc vương lấy từ trong ngực ra một phong thư nói “Đây là phong thư đại hiền giả sai ma thú đưa tới.Na na,con đọc đi.
Hắn đưa lá thư cho một vị trong hai vị mĩ nữ,nàng khoảng mười bẩy mười tám tuổi,khuôn mặt tuyệt mĩ khiến người khác không dám bất kính nhìn lên,trên khuôn mặt trắng tinh khiết lại có từng điểm huyết ngân,chính là đặc tính khi bị trúng “Vong hồn huyết chú”,nàng chắc chắn là Áo Lệ Na công chúa.
Công chúa mở thư,âm thanh trong trẻo vui tai vang lên “Quốc vương bệ hạ,ta sai học sinh Ngô Lại mang máu phượng hoang phá giải huyết chú cho công chúa.Học sinh này của ta tính tình giống như tên- - -vô lại,dắt không đi đánh lại lùi,ma lực còn vượt xa ta,vì thế xin quốc vương sắp xếp một chức vụ,tiện thể quản thúc hắn hộ.Lâm Tạp viết.”
Lá thư vừa được đọc,Áo Lệ Na công chúa không nhịn được cười nhẹ,nhưng Mạt Khắc lại đã hắc hắc cười to.
Lị Vi Nhã cười nói “Dắt không đi đánh lại lùi,Lai,Lâm Tạp lão sư bình luận hoàn toàn thích hợp với ngươi a”
$@*(&$@&$,lão già Lâm Tạp đáng chết này,không ngờ dám hãm hại ta như vậy,nhất định phải cho lão nếm thử mùi vị “Oanh lôi”,rồi đưa cho tra tra điểu làm điểm tâm,đáng ghét……
Ác Đặc quốc vương ngừng cười trầm mặt nói “Ngô lai,tên phá hoại ngươi có biết cần bao nhiêu tiền để xây dựng lại thành phố vị ngươi phá hoại không?ngươi có biết nếu để quốc gia khác biết đám cận vệ kỵ sĩ đoàn cùng hoàng gia ma pháp sư bị thương hơn nửa,chúng sẽ làm sao?”
Thảm quá,bị bắt đúng thóp,ta tự biết mình sai,đành gật đầu thụ giáo.
Ác Đặc quốc vương nói “Cũng do ngươi vì cứu công chúa mà đến,lại không cố ý tổn thương người,ta cũng không truy cứu.Tuy nhiên,ngươi phải đại diện cho quốc gia tham gia “Chư tộc ma pháp vũ đấu đại hội” vào tháng sau,mang tặng phẩm quán quân “Tâm chi thủy tinh” về bồi thường.
Ta còn có gì để nói?,với ma lực của ta, chức quán quân cái đại hội quái quỷ đó cầm chắc trong tay.
Ta liền đáp ứng
Lúc này ta không biết Vưu Lợi Tư cùng Lâm Tạp hai lão hồ li đã tinh vi cho ta vào rọ,khiến ta sau này chịu phiền phức không dứt,hai vai nặng gánh.
Phiền phức a.
Hai vị mĩ nũ này,ngoài Áo Lệ Na công chúa,người còn lại chỉ thấy mười phần ôn nhu trầm tĩnh chính là Phi Âu Á công chúa của Lôi Nhân công quốc,cùng với Áo Lệ Na là tỉ muội,theo Mạt Khắc nói chính là nằm trong thập đại mĩ nữ đẹp nhất thánh ma đại lục.
Lúc này ta đã hiểu Lị Vi Nhã chính là đỉnh đỉnh đại danh “Huyền chi kiếm sĩ”,là một trong thập đại mĩ nữ,không lạ sắc đẹp tự nhiên xứng với danh hiệu.
Lại nghĩ vị đại mĩ nữ này đã thầm ước hẹn với ta,ta không khỏi có chút lâng lâng,chính là điều tự hào của nam nhân.
Gọi tra tra điểu ra,ta nhỏ một chút máu phượng hoàng lên đầu Áo Lệ Na công chúa,trên mặt công chúa tức thì hồng quang chớp lóe,mồ hôi như mưa,cuối cùng khi quang mang biến mất thì huyết ngân trên mặt nàng cũng đã biến mất.
“Vong hồn huyết chú” cuối cùng cũng đã giải trừ.