Một lần trót dại

Một lần trót dại
 

Mới nhú
 


Một lần trót dại
 


Năm lớp mười, tôi được bố mẹ cho đi học trường tỉnh, bắt đầu cuộc sống xa nhà. Những ngày đầu, cảm giác buồn tủi nhớ nhà khiến tôi hay khóc. 

Tôi trọ ở nhà Hiếu, Hiếu hiểu nỗi lòng tôi nên luôn động viên an ủi. Có anh giúp đỡ, tôi học giỏi lên rõ rệt. Rồi tôi nhận ra rằng tôi yêu Hiếu. Khi tôi thú nhận lòng mình với Hiếu thì anh cười véo mũi tôi: "Phải học giỏi lên chứ!". Ba năm anh đều nói với tôi câu ấy. 

Trước hôm thi đại học mấy ngày, Hiếu đưa tôi đi ngắm nghía Hà thành. Ngồi sau anh, tôi lại hỏi anh có yêu tôi không. Anh chỉ bảo: "Em phải lo thi đã chứ!". Giận Hiếu, những ngày sau tôi ngồi lì ở quán net. Rồi tôi quen T. trên mạng. Ngày nào chúng tôi cũng chat với nhau. Một ngày trước khi thi đại học, T. hẹn tôi đi uống nước. Tôi cho Hiếu biết. Hiếu bảo: "Hôm nay ngủ sớm mà lấy sức làm bài. Thi xong rồi đi chơi còn chưa muộn mà em". Tôi bảo: "Nếu anh nói anh yêu em thì em không đi đâu cả". Hiếu nhìn sâu vào mắt tôi rồi lại nói: "Mai em còn phải thi đấy!". 

Đúng tám giờ tối, T. đến đón tôi. Giận Hiếu, khi tôi và T. vào quán cà phê, tôi gọi rượu, và gần như say. Trời về đêm, mưa xối xả, tôi đau đầu choáng váng gục mặt vào vai T. Khi xe dừng lại, tôi lật áo mưa nhìn xung quanh, chỗ ấy hoàn toàn xa lạ... Bỗng một người đàn ông lôi tuột tôi vào trong nhà. Lát sau T. cũng vào và chốt chặt cửa. Sáng hôm sau, tôi tả tơi như tàu lá chuối và người duy nhất đến đón tôi là Hiếu. Anh đã khóc khi nhìn thấy tôi. 

Bây giờ anh vẫn chờ tôi... nhưng tôi biết chỉ vì anh nghĩ chuyện của tôi thuộc trách nhiệm của anh. Anh là người đàn ông tốt và hãy lấy một người vợ mà anh thực sự yêu. Còn tôi, tôi phải cố quên anh và quên một lần vấp ngã. 
 

Đọc thêm truyện hay